Lý Phàm chột dạ cúi đầu, ho khan nói: "Gần đây cô ấy gặp chút phiền phức, cho nên mới đến ở chỗ chúng ta vài ngày."
"Được thôi"
Cổ Họa Y cũng không có hỏi nhiều, có chủ yếu lo lắng người đẹp cao gầy và Lý Phàm có quan hệ, chẳng qua trong lòng cô ít nhiều không cảm thấy thoải mái lắm.
Lý Phàm xoa đầu Cổ Họa Y một chút, cưng chiều nói: "Đồ ngốc, anh sẽ không vứt bỏ em." Cổ Họa Y trừng mắt, lẩm bẩm: "Đã là vợ chồng già rồi mà còn buồn nôn như thế."
"Anh già rồi, nhưng em không hề già, em mãi mãi là đệ nhất mỹ nhân Hán Thành" Lý Phàm cười hì hì nói. Nghe vậy, Cố Họa Y cảm thấy hết sức dễ chịu, ít nhất câu này của anh không hề nói dối, nghe xong cô thấy trong lòng ngọt ngào như ăn mật.
"Được rồi, em không tranh cãi với anh nữa."
Nghe vậy, Lý Phàm mới thở phào nhẹ nhõm, may mà cô ấy không so đo với mình, nhỡ cô ấy so đo với mình vậy thì phiền phức lớn rồi, Lý Phàm vỗ ngực
một cái, rồi đi sắp xếp phòng cho ông lão và người đẹp cao gầy.
Người đẹp cao gầy nhìn về phía Lý Phàm, nói: "Khoảng bao lâu tôi mới có thể trở về?"
Cô không yên tâm về chuyện của công ty lắm.
Mấy ngày không trở về, cô còn có thể tiếp nhận, nếu nửa tháng hoặc một tháng không quay về thì công ty sẽ xảy ra hỗn loạn lớn.
Nên hiện tại cô vẫn chưa buông chuyện của công ty xuống được.
Lý Phàm trầm ngâm nói: "Có lẽ cần nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604726/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.