Đôi mắt của người đàn ông trung niên này rất đặc biệt, cực kỳ sắc bén như diều hâu, dường như có thể nhìn thấu người khác.
Lý Phàm thấy thế thì nhíu mày, lúc nãy khi đụng trúng đối phương, anh đã bị nội lực của ông ta phản ngược lại.
Cũng may nội lực của anh thâm hậu, bằng không sẽ giống đối phương rồi.
Người đàn ông trung niên đó lùi về sau mấy bước, ngạc nhiên nhìn Lý Phàm, ông là cao thủ nội gia, hiếm khi gặp phải đối thủ, nhưng sau khi nhìn thấy Lý Phàm còn trẻ như vậy, thì không thể nào bình tĩnh lại được.
Ông không khỏi tán thưởng nhìn Lý Phàm, ở Võ Thành, rất ít cao thủ trẻ tuổi như vậy, trong ấn tượng của ông, ông nghĩ rằng chỉ có các cậu chủ nhà họ Đế mới có nội lực thâm hậu như vậy.
Không ngờ trên người chàng trai bình thường cũng có thực lực mạnh mẽ đến thế.
Lúc Trương Binh đuổi ra ngoài, nhìn thấy người đàn ông trung niên, thì như chuột nhìn thấy mèo, rồi rùng mình, cúi đầu khẽ nói: “Ba, sao ba lại tới đây?”
“Ba tới thăm con, ba đã sai người đi nghe ngóng rồi, ba nghe nói ở cục cảnh sát thành tích của con rất tốt, hơn nữa còn thường xuyên giúp người khác giải quyết mọi chuyện, chuyện này có thật không?” Người đàn ông trung niên cười hỏi.
Trương Binh không khỏi chột dạ, cười lúng túng, thật ra đó đều tin vịt do anh sai người đồn ra ngoài, để làm biểu tượng thôi, như vậy ba anh sẽ không cho rằng anh chỉ chơi bời lêu lổng.
Ai ngờ ba anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604703/chuong-1212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.