Trong lúc vô tình, cô ta biết được một tin. Cô ta phát hiện kỹ thuật lái xe của đối phương là do học từ Lý Phàm.
Cô ta vô thức cho là Khang Văn Hân là đồ đệ của Lý Phàm. Nghĩ tới đó, cô ta lại xoa trán, quả nhiên sư phụ thế nào sẽ có đồ đệ thế ấy.
Đối với kết quả này, cô ta cũng không phủ nhận quá nhiều, nghĩ nữa ngày không có manh mối, nhất thời cô ta không biết nên làm sao cho phải.
Cô ta cho rằng kết quả này nhất định không giống lắm so với tưởng tượng của mình, nể mặt Lý Phàm, lúc này cô ta mới không có so đo, đành phải bình tĩnh lại, cũng chỉ có thể như vậy thôi.
Sau khi thấy Lý Phàm cúp máy, đám người Vương Ngọc bắt đầu cười nhạo, bọn họ cho rằng đầu óc đối phương bị chuột rút rồi.
“Có phải cậu gọi một cuộc điện thoại giả để lừa chúng tôi không. Không thể phủ nhận, kỹ năng diễn của cậu tốt lắm đấy.” Những người kia hung hăng giễu cợt, tỏ vẻ khinh thường với Lý Phàm.
Nghe vậy, Lý Phàm cũng không có cãi lại gì.
Anh sớm biết bọn họ sẽ nghĩ thế, đã vậy thì để đối phương cứ nghĩ thế đi. Dù sao anh cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị, cũng tính trước cả rồi.
Vương Cẩn Mai cũng không chắc chắn lắm về việc Khang Văn Hân có tới giúp đỡ hay không. Bà ta chỉ nghĩ đơn giản là Lý Phàm có ơn lớn với Khang Văn Hân, nhưng mà chuyện này vẫn phải mời đến.
Bà ta theo bản năng cho rằng Khang Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604671/chuong-1180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.