Nhìn thấy em gái luôn kiêu ngạo cúi phải cúi đầu, bà ta không khỏi đắc ý.
Lúc này, Vương Ngọc mới ý thức được thái độ của mình có chút lạ, bà ta bất giác ho khan một tiếng: “Xe này, không phải do chị thuê chứ?”
Nghe vậy, Vương Cẩn Mai không vui, bà ta bắt đầu khoe khoang về Cố Họa Y và Lý Phàm, nói: “Xe này không phải xe thuê, mà xe của con gái và con rể chị cùng cố gắng, hơn nữa xe đua này cũng chẳng tính là gì, chỉ cần con gái và con rể chị muốn thì mua một trăm chiếc cũng không có vấn đề.”
Mấy người Vương Ngọc nghe vậy đều hít sâu một hơi, khi nhìn về phía Lý Phàm bọn họ đều tỏ vẻ khinh bỉ.
Vương Ngọc cười khẩy nói: “Chị, chị cũng đừng bốc phét, bọn em đều biết, con gái chị tìm một con rể ở rể, mà một con rể ở rể có thể có tiền đồ gì chứ?”
Vương Cẩn Mai sầm mặt lại, bà ta định phản bác nhưng lại không phản bác được, dù bà ta có chứng minh được Lý Phàm có tiền, thì vẫn không thể vứt bỏ cái danh con rể ở rể này.
Điều này khiến bà ta cảm thấy rất đau đầu, nên nhất thời không biết nên nói cái gì.
Thấy vậy, mấy người Vương Ngọc cảm thấy rất vui mừng, bọn họ ngây thơ cho là mình chiếm thượng phong, nên đều không khỏi thầm hân hoan.
Trong lòng Vương Cẩn Mai hết sức khó chịu, bà ta không nghĩ tới mình lại thua một bước.
Dù mấy người Vương Ngọc ngoài miệng đắc ý, nhưng trong lòng cũng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604667/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.