🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cô ta nghiến răng, Trương Đức Võ ở bên cạnh cô ta lâu như vậy, nhất định biết không ít bí mật của cô ta, ngộ nhỡ Trương Đức Võ tiết lộ những điều đó ra ngoài, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Long Hậu nảy ra ý muốn giết người, cô ta quyết định phải loại trừ tất cả những hậu hoạn như Trương Đức Võ, chỉ có diệt trừ hậu hoạn như Trương Đức Võ mới là biện pháp tốt nhất.

“Trương Đức Võ này đúng là tự tìm đường chết, lại dám phản bội tôi.” Long Hậu vô cùng tức giận nói.
Nhìn thấy dáng vẻ nổi giận đó của Long Hậu, mọi người đều không khỏi cảm thán, bọn họ cho rằng Long Hậu lâm vào tình trạng này là đáng đời, nhưng lại không khỏi nghĩ đến câu nói phong thủy luân chuyển.
Lúc này, mấy người Đại Long Vương cũng chẳng buồn nói gì nữa, Long Hậu rơi vào tình trạng này thì họ cũng chẳng có lợi gì.
Long Hậu cảm thấy vô cùng căm hận Trương Đức Võ, cô ta lập tức phái những người giỏi nhất của mình đi bắt Trương Đức Võ trở về.
Mà nơi khác.
Sau khi Lý Phàm trở về, Trương Đức Võ thở dài nói: “Anh Lý, anh quá lợi hại, ngay cả Đại Long Vương cũng không phải là đối thủ của anh.”
Lý Phàm biết đối phương đang nịnh hót, nên cũng chẳng thèm dông dài, anh thản nhiên nói: “Ông bớt tỏ vẻ với tôi đi, chẳng nhẽ trong lòng tôi còn không rõ ông là ai sao, tốt nhất ông hãy ngoan ngoãn một chút cho tôi.”
Trương Đức Võ gãi đầu, cũng không biết nên làm gì nữa, ông ta cảm thấy rất bất ngờ về điều này.
Lý Phàm nở nụ cười: “Càng vào những lúc như thế này, tôi hi vọng ông càng phải bình tĩnh một chút.”
Trương Đức Võ khẽ gật đầu, ông ta nói tiếp: “Anh Lý, tôi nên làm cái gì, bây giờ tôi nên ở lại đây một thời gian phải không?”
Nghe vậy, Lý Phàm hơi sững sờ, nhưng cũng không hề phủ nhận, anh hiểu Trương Đức Võ đang nghĩ gì.
Nhưng lúc này, anh cũng không cần phải nói quá nhiều với đối phương.
“Yên tâm đi, ở đây ông vẫn rất an toàn, tất nhiên ông đừng đi ra ngoài.” Lý Phàm có ý tốt nhắc nhở một chút.
Anh còn phải dựa vào Trương Đức Võ tìm được chìa khóa Long Môn, nên lúc này, không thể xảy ra chuyện gì với Trương Đức Võ được.
Nghe vậy, Trương Đức Võ giật mình, nếu không thể đi ra ngoài nửa bước thì cũng quá thảm rồi, ông ta là một người năng động, nếu cứ ở lỳ một chỗ, ông ta cảm thấy không quen lắm.
Tất nhiên, Lý Phàm hiểu suy nghĩ của anh ta, nên tiếp tục nói: “Nếu ông muốn đi ra ngoài thì ông có thể thử một chút, có lẽ bọn họ đều đang ngó chừng ông đấy.”
Trương Đức Võ nuốt nước bọt, không còn dám tiếp tục nghĩ nữa.
Đúng lúc này, Trần Hiểu Đồng từ trên tầng đi xuống, vừa nhìn thấy Trương Đức Võ, sắc mặt cô ta lập tức trở nên lạnh như băng, người mà cô ta hận nhất chính là Trương Đức Võ.
Nên vừa nhìn thấy Trương Đức Võ xuất hiện ở đây, cô ta không thể bình tĩnh được, cô ta bất ngờ ra tay với Trương Đức Võ.
Trương Đức Võ nào nghĩ đến lại gặp phải Trần Hiểu Đồng ở đây, ông ta giật nảy mình, hiện ông ta không dám đi trêu chọc Trần Hiểu Đồng, ông ta biết đối phương là ai.
Ông ta giật mình một cái, rồi vội vàng núp sau lưng Lý Phàm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.