🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Giọng điệu như cười như không của Lý Phàm lập tức đập mạnh vào tim Đại Long Vương, Đại Long Vương cảm thấy rất bất ngờ, nếu không phải chính tai nghe thấy, ông cũng không dám tin đây là sự thật.
Đại Long Vương nghĩ mãi vẫn không thể hiểu được, ông hít sâu, không thể tin nổi người đang nói chuyện với ông lại là Lý Phàm.

“Cậu muốn làm gì?”
Đại Long Vương hơi luống cuống, lúc nãy ông nghe trong điện thoại nói đối phương muốn ra tay với địa bàn của ông, lần này ông không bình tĩnh nổi nữa, ông không thể nào chịu đựng nổi việc đối phương kiếm chuyện ở địa bàn của ông.
Còn không chờ ông nói xong, Lý Phàm đã cúp máy.
Thần Bài tin tưởng có Đại Long Vương ra mặt, chắc chắn sẽ thành công, cô nhìn thoáng qua Lý Phàm, nói với Lý Phàm: “Đáng đời, có Đại Long Vương ra tay, anh tiêu đời rồi.”
Lý Phàm nghe vậy cũng cười, giống như nghe được câu chuyện hài hước nhất trên đời, liếc mắt nhìn, đã đến nước này mà đối phương còn muốn đối phó anh, anh cũng không biết bọn họ lấy can đảm từ đâu ra.
“Còn ai muốn cá cược với tôi không?” Lý Phàm lạnh nhạt nói.
Thần Bài và Thiên Vương đều thay đổi sắc mặt, không lẽ đến cả Đại Long Vương nói chuyện mà cũng không có tác dụng gì sao?
Vốn Đại Long Vương định tìm cơ hội tổ hợp đại trận Long Môn để đối phó với Lý Phàm, hiện tại đúng là một cơ hội rất tốt, ông lập tức bảo đám Nhị Long Vương tập hợp chuẩn bị xuất phát.
Lý Phàm cố ý khiêu khích nói: “Sao nào, ở bên cô không có ai dám ra cá cược vài ván sao, không lẽ sợ hết rồi?”
Lý Phàm vừa nói dứt lời, mọi người đều nhìn đám Thần Bài bằng ánh mắt hóng chuyện, muốn xem thử mấy người Thần Bài sẽ giải quyết như thế nào.
“Thật là nhàm chán, chẳng có tính khiêu chiến gì cả.” Lý Phàm buông tay, giả ngầu xong rồi đột nhiên bỏ đi.
Trương Đức Võ vội vàng đuổi kịp, ông sợ ông chạy chậm sẽ bị mấy người kia đánh chết, nói thật, cái kiểu giả ngầu xong rồi bỏ chạy này làm ông thấy rất kích thích.
Ông không ngờ sẽ có kết quả thế này, theo bản năng nhìn về phía Lý Phàm, nói với Lý Phàm: “Cậu Lý, kích thích thật, cậu trâu bò ghê, sòng bạc này gần như không có ai là đối thủ của cậu cả.”
Mà lúc này, Lý Phàm đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông bị đánh bầm dập, sau khi người đàn ông kia nhìn thấy Lý Phàm, hai mắt đột nhiên sáng rực, vội vàng hô to: “Lý Phàm, mau cứu tôi.”
Lý Phàm nghe được giọng nói quen thuộc, cũng cảm thấy khó hiểu, tình hình gì thế này, sao nghe giọng nói này lại quen tai đến thế, lúc này anh mới nhớ ra, đây không phải là bạn học cũ đã gọi điện thoại cho anh sao?
Nếu không phải đối phương bị đánh đến mặt mũi bầm đập thì anh cũng không thể nào nhận ra được.
“Anh làm sao thế, thiếu nợ bao nhiêu tiền.” Lý Phàm cạn lời nói.
Dù sao hôm nay anh rất vui, nếu anh gặp được chuyện này thì cũng không ngại giúp đỡ một chút.
Mà mấy người đàn ông cao to đứng bên cạnh bạn học cũ lại nói: “Thằng này thua chín mươi tỷ.”
Lý Phàm nghe đến đây cũng nhịn không được tấm tắc, không ngờ tên này lại thua đến chín mươi tỷ, làm Lý Phàm sợ ngây người.
Lý Phàm lạnh nhạt nói: “Đây là chín mươi tỷ, các anh thả anh ta đi.”
Mấy người đàn ông kia nhìn thấy tiền, hai mắt lập tức tỏa sáng.
Bạn học cũ còn tưởng Lý Phàm đến đây để cứu anh ta, vô cùng biết ơn Lý Phàm.
Lý Phàm tức giận nói: “Được rồi, anh cứ coi như tôi chưa từng đến, anh đi được rồi.”
Bạn học cũ còn định đi theo, nhưng lại bị ánh mắt của Lý Phàm dọa sợ.
“Nếu còn không đi thì đừng trách tôi không khách sáo.” Lý Phàm tức giận trừng mắt nhìn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.