🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi mọi người nghe thấy đều ngẩn ra, nói thật, trong lòng bọn họ vẫn rất hâm mộ Lý Phàm, bọn họ vẫn cảm thấy rất ngạc nhiên trước kết quả như thế này.
Nếu không phải chính mắt nhìn thấy thì bọn họ cũng không dám tin đây là sự thật, bọn họ cho rằng kết quả hiện tại chắc chắn đã vượt xa sức tưởng tượng của chính họ.
Trương Đức Võ lại rất thông minh, ông biết việc này sẽ có gian dối, theo bản năng nhắc nhở: “Cậu Lý, cậu phải cẩn thận, tôi cứ có cảm giác bọn họ sẽ không có lòng tốt đến thế.”
“Yên tâm, tôi có cách đối phó.” Lý Phàm cười nói.

Trương Đức Võ nghe đến đây, lúc này mới yên tâm, ông không ngờ đối phương sẽ nói như thế, nhưng ông cũng không quá lo lắng.
Lúc trước ông đã từng qua lại với đối phương không ít lần, ông dùng đủ mọi cách nhưng vẫn không thể thành công, chỉ dựa vào những người này thì chắc chắn cũng không thể nào thành công được.
Nghĩ đến đây, ông cũng yên tâm hơn nhiều.
Mọi người đều cảm thán, cực kỳ hâm mộ Lý Phàm, lúc này chỉ mới trong chốc lát, gần như đã kiếm được toàn bộ tiền lời, còn may hơn cả trúng vé số nữa.
Lý Phàm đi theo Thần Bài đến một căn phòng riêng, khi Lý Phàm bước vào căn phòng này, anh đã ngửi được trong phòng có một mùi hương đặc biệt, mùi hương này có thể nói là làm chính anh như si như say.
Một lúc lâu sau Lý Phàm vẫn chưa lấy lại tinh thần, cho nên anh cảm thấy rất kinh ngạc.
“Đây là phòng của cô?” Vào lúc này, Lý Phàm lại hỏi.
Thần Bài gật đầu, vô cùng bình thản nói: “Thế này đi, chúng ta làm một cuộc giao dịch công bằng, được không?”
Lý Phàm nghe thấy cũng rất khó hiểu, anh theo bản năng nhìn Thần Bài, không hiểu rõ ý của đối phương, hỏi: “Giao dịch gì, giao dịch rất đơn giản, tôi chỉ sợ cô không muốn.”
Khi Lý Phàm nghe được câu này, anh lập tức phì cười, còn có giao dịch anh không dám làm, không phải là đang nói đùa sao? Anh cho rằng đầu óc đối phương có vấn đề rồi.
“Không phải là làm giao dịch thôi sao, có gì mà không dám, không lẽ tôi lại sợ cô à?” Lý Phàm hỏi ngược lại.
Thần Bài hít sâu, cũng hoảng sợ trước những lời của Lý Phàm, cô không ngờ đối phương lại ngông cuồng đến thế.
“Vậy thì tốt, tôi bội phục lòng can đảm của anh.” Thần Bài cười nói.
Lý Phàm lập tức vào chủ đề chính: “Nói đi, giao dịch gì.”
Lúc này Thần Bài mới thành thật nói: “Giao dịch này rất đơn giản, chỉ cần anh không lấy số tiền kia, tôi sẵn lòng chủ động hiến thân cho anh.”
“Con đường mà tôi muốn đi đến đã bị vô số người thăm dò.” Lý Phàm đột nhiên nói.
Lần này Thần Bài lập tức trợn tròn mắt, cho nên cô cảm thấy không thể tin nổi, cô không ngờ Lý Phàm sẽ nói như thế, cô cảm giác bản thân cô đã phải chịu nỗi sỉ nhục rất lớn.
Lý Phàm thừa nhận kết quả hiện tại chắc chắn đã nằm ngoài dự đoán của anh, nhưng như thế cũng tốt, nếu mấy người đó nhất quyết muốn chơi với anh, anh cũng không ngại chơi tới bến với bọn họ.
Thần Bài cảm giác bản thân bị sỉ nhục nặng nề, nhưng để không cần đưa tiền, cô vẫn nhịn, cô làm bộ không hiểu, cười hỏi: “Anh Lý, nếu nói vậy, tôi xin hỏi anh, anh có đồng ý hay không?”
Cô cảm thấy rất lạ, chắc là không có ai có thể từ chối yêu cầu này mới đúng, nhưng Lý Phàm lại từ chối, chuyện này làm cô vô cùng bực bội, không lẽ thật sự giống như những gì cô đoán, phương hướng của đối phương có vấn đề gì sao?
Nếu Lý Phàm biết được suy nghĩ của cô, chắc chắn sẽ tức quá hóa cười, không ngờ đối phương lại dùng đến chiêu này để quyến rũ anh.
Lý Phàm đương nhiên sẽ không mắc câu, anh từ chối một cách dứt khoát: “Xin lỗi, tôi không đồng ý.”
Sắc mặt Thần Bài tệ đi, đây là có ý gì? Cô hiếm khi đưa ra yêu cầu như thế, không ngờ đối phương lại từ chối, không phải là đang khinh thường cô sao?
“Tôi không có nhiều tiền như thế, bây giờ anh chỉ có hai lựa chọn, hoặc là đồng ý với điều kiện của tôi, hoặc là không ra khỏi nơi này.”
Lúc Thần Bài gọi anh đến nơi này thì cô đã chuẩn bị xong xuôi, nếu anh muốn chơi với cô thì cô cũng sẵn lòng chơi tới bến với anh.
Đối với cô, cô cảm thấy cách làm của đối phương thật sự quá ngu ngôc, cô vẫn rất tự tin vào bản thân.
Cho dù đối phương bày ra thái độ như thế này thì cô cũng không thèm để tâm đến.
Lý Phàm nghe đến đây, cũng bật cười, suy nghĩ của đối phương cũng ngây thơ thật, dùng chiêu này để đối phó anh, đúng là mơ tưởng viễn vông.
“Xin lỗi, tôi không đồng ý.” Lý Phàm lạnh nhạt nói.
Anh biết đối phương không chơi nổi, quyết đoán đi ra ngoài.
Thần Bài sa sầm mặt, cô biết sau khi anh rời khỏi, chắc chắn sẽ kể chuyện này ra ngoài, cô không thể để chuyện này xảy ra.
Đợi Lý Phàm rời khỏi đây rồi, Thiên Vương đang dẫn theo người chờ sẵn ngoài cửa, Thiên Vương theo bản năng nhìn về phía Thần Bài, Thần Bài hơi lắc đầu.
Thiên Vương lập tức hiểu gì đó, anh quyết đoán gọi mọi người ra tay, đối phương rượu mời không muốn lại muốn rượu phạt, vậy thì anh sẽ cho đối phương biết sự lợi hại của anh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.