Nếu đối phương là Long Môn thiếu chủ, ít nhiều gì cũng có chút lý trí, biết nên và không nên làm gì, nhưng lại phạm phải điều tối kỵ thế này.
Đến giờ ông vẫn không hiểu rõ tại sao Long Môn thiếu chủ lại phạm phải sai lầm rõ rành rành lại đơn giản như thế?
Ông vô thức nhìn về phía Thanh Đế, rồi sắc mặt trở nên nghiêm túc nói: “Chú nói thật?”
Thanh Để biết giờ ông tuyệt đối không được nói thật, nên ra sức gật đầu.
Long Để vô thức tin tưởng, ông nhìn mọi người đang có mặt ở đây, làm ai cũng sợ hãi cúi đầu.
Long Để khẽ híp mắt, tặng đồng hồ vào dịp sinh nhật ông, chẳng khác nào muốn đối đầu với ông, ông không quan tâm mình sẽ trở mặt thế nào với Lý Phàm.
Ông nhất định phải cho người tên Lý Phàm kia biết sự lợi hại của ông.
Long Để nhìn mấy món quà khác, tất cả đều rất bình thường, chỉ có phần quà của Lý Phàm là khác thường, ông mặc kệ Lý Phàm tặng đồng hồ cho ông với mục đích gì.
Giờ ông không quan tâm nhiều như thế, nếu ông không thể nuốt trôi cơn giận này, thì ông sẽ không bao giờ nhẫn nhịn, vì ông hoàn toàn mất bình tĩnh trong chuyện này.
Long Đế hít sâu một hơi, sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo, đây là chuyện xấu với ông, ông nhất định phải ngăn cản chuyện này mới được.
Ông quyết định đi gặp Lý Phàm, được Thanh Để dẫn đường, ông đã đi tới tòa nhà của ngài Võ.
Thực lực của Long Đế chẳng ra sao cả, nhưng thuộc hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604620/chuong-1129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.