Lúc này mấy người khác mới ngừng tay, bọn họ đều không có manh mối gì, ai cũng dùng hết cách có thể sử dụng rồi, nhưng Lý Phàm chẳng hề mắc bẫy.
“Đúng rồi, chúng ta có thể nhờ anh cả ra tay” Đúng lúc này, Võ Để bỗng thốt ra một câu.
Nhưng Cầm Đế lại lắc đầu nói: “Không được, các chú cũng biết tính khí anh cả mà, anh ấy là người hiền lành, chắc chắn không nhờ anh ấy ra tay được.”
Mọi người đều sửng sốt, ai cũng bất ngờ về chuyện này, nếu không tận mắt chứng kiến, bọn họ không dám tin đây là sự thật, bọn họ khẳng định trong chuyện này có điều bất ổn.
Võ Để trầm giọng nói: “Em thật sự đã lãng quên chuyện này, anh cả sẽ không vô duyên vô cớ chủ động trêu chọc người khác, nên chuyện hơi khó giải quyết”
Trong đám người này, Thanh Đế cũng được xem là người có đầu óc lanh lợi, bỗng lên tiếng: “Được rồi, đã đến nước này rồi, chúng ta phải thay đổi mạch tư duy, để thằng nhãi đó chủ động đi trêu chọc anh cả”
Thanh Để vừa dứt lời, mấy người Cầm Đế đều bị thu hút, vẻ mặt bọn họ đều khác nhau, ai cũng nhìn Thanh Đế bằng ánh mắt kỳ lạ, không hiểu tại sao ông ta lại nói như vậy.
Cuối cùng Thanh Đế mới giải thích: “Cách của em rất đơn giản, nhưng phải xem thử các anh có đồng ý hay không, nếu các anh đồng ý, thì chuyện càng dễ xử lý hơn.”
Mấy người kia nghe vậy thì rất ngạc nhiên, bọn họ đều không ngờ Thanh Đế lại nói thế. “Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604618/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.