Tứ Long Vương cười nói: “Nội lực rồng của ta có thể nói là nổi trội. Ta đã tu luyện nhiều năm, về nội lực thì ít ai là đối thủ của ta.”
“Đó là bởi vì ông chưa gặp phải tôi.” Lý Phàm đột nhiên đáp lại.
Tứ Long Vương vốn là muốn khoác lác, nhưng sau khi nghe đến đây thì sắc mặt ông ta lập tức lạnh đi. Câu nói này của đối phương rõ ràng là không nể mặt ông ta chút nào, điều này khiến ông ta cực kỳ khó chịu trong lòng.
“Khá lắm, nhóc con, đây là cậu tự chuốc lấy.” Tứ Long Vương khịt mũi.
Lý Phàm ngoắc ngoắc ngón tay về phía Tứ Long Vương nói: “Không phải ông rất ghê gớm sao? Có bản lĩnh thì đến đây đi.”
Tứ Long Vương sa sầm nét mặt, lập tức bắt đầu sử dụng nội lực của bản thân.
Nội lực của Lý Phàm và Tứ Long Vương phân cao thấp. Nhưng tiếp đó, Tứ Long Vương không thể bình tĩnh được nữa, nội lực của đối phương vượt xa sức tưởng tượng của ông ta.
Nếu không phải tận mắt chứng kiến, ông ta không dám tin đây là thật. Ông ta hít sâu một hơi nói: “Nội lực thật là mạnh mẽ, ta đã đánh giá thấp cậu rồi.”
Lý Phàm không nói gì, chỉ nghiêm túc ứng phó.
Ngũ Long Vương thấy tình thế bất lợi cho phe mình, ông ta cũng không còn bình tĩnh, vô thức lấy ra một phi đao, dự định đánh lén Lý Phàm.
Sau khi nắm bắt thời cơ, ông ta bất ngờ ném phi đao ra ngoài. Ông ta không tin Lý Phàm có thể né được phi đao của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604593/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.