Kim Cường nghe xong những lời này thì sững sờ tại chỗ, anh ta rất kinh ngạc trước kết quả như thế này.
Kim Cương nhéo tai con trai mình, sau đó đi tới chỗ Lý Phàm.
“Ba, đừng kéo con, đau quá.” Kim Cường đau ra nước mắt, van nài.
Kim Cương làm như không nghe thấy, ông ta nói lời xin lỗi Lý Phàm với thái độ thành khẩn: “Tôi xin lỗi cậu Lý, đứa con trai này của tôi không nghe lời lắm, có thể là nó đã có chỗ đắc tội đến cậu, xin cậu tuyệt đối đừng để bụng.”
Tuy rằng chức vị của ông ta đã không giữ được, nhưng ông ta không muốn lại bị Đội trưởng Chương nhằm vào, cùng lắm là ông ta sẽ đổi một nơi khác, tuy rằng không được làm Giám đốc nhưng ít nhất cũng có thể kiếm được chút ít tiền.
Vì lo nghĩ cho sau này, Kim Cương lúc này mới chọn cách xin lỗi Lý Phàm.
Lý Phàm thản nhiên nói: “Dừng lại. Ông xin lỗi tôi làm gì? Ông đừng có xin lỗi tôi, có xin lỗi cũng vô ích.”
Vẻ mặt của Kim Cương khá lúng túng, ông ta biết Lý Phàm thực sự tức giận. Ông ta bực bội liếc nhìn con trai mình, ông ta cho rằng vấn đề của tất cả chuyện này đều nằm ở con trai mình.
Nếu không phải vì đứa con trai này của mình, Lý Phàm cũng sẽ không tức giận đến vậy.
Kim Cường mặc dù rất đau, nhưng vẫn không chịu, nói: “Ba, ba xin lỗi hắn làm gì? Hắn chỉ là một kẻ tầm thường.”
Chuyện cho tới bây giờ, anh ta từ đầu đến cuối vẫn không biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604566/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.