🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi ông Võ cảm nhận được ánh mắt xem thường của cậu chủ Long, trong lòng ông ta đặc biệt khó chịu, ông ta tức giận gần như muốn bùng nổ, người này cũng quá không nghe khuyên can.
Ông ta đã cho đối phương một cơ hội, để cho đối phương không nên tự chuốc lấy phiền toái, nhưng mà đối phương lại khăng khăng như thế.
Ông Võ cũng không làm gì được cậu chủ Long, nếu đối phương cứ khăng khăng phải làm như vậy, ông ta cũng sẽ không ngăn cản.

Ông ta cho rằng cách làm của cậu chủ Long này quá ngây thơ rồi, hoàn toàn là ý nghĩ viển vông.
“Cậu chủ, tôi chỉ có thể nói một câu, vào lúc này, thu tay lại vẫn tương đối thích hợp.” Ông Võ vốn định nói ra, nhưng ông ta biết sau khi nói ra, cậu chủ Long chẳng những sẽ không nghe vào, ngược lại sẽ tức giận, cuối cùng những lời này ông ta vẫn nhịn xuống giấu ở trong lòng không nói ra.
Lý Phàm đang muốn tìm cậu chủ Long gây phiền toái, thuận tiện giải quyết ông Võ.
Ai biết được là thư ký của cậu chủ Long lại chủ động tới cửa.
“Có chuyện gì sao?” Lý Phàm thản nhiên nói, sau khi anh nhìn thấy nụ cười hiền lành của thư ký, từ ánh mắt đầu tiên anh liền cảm thấy rất giả dối.
Trước kia anh với đối phương gặp qua vài lần, nhưng vẻ mặt của đối phương đối với anh vẫn luôn lạnh như băng, bây giờ nụ cười này của đối phương giống như bị ép buộc để bày ra vậy.
Nếu Lý Phàm không xem thường, chắc chắn là giả.
Thư ký cố nén ý nghĩ khinh thường trong lòng mình, lúc này mới từng câu từng chữ đem lời của cậu chủ Long dặn dò mình nói hết.
Sau khi Lý Phàm nghe xong, anh cảm thấy rất nghi hoặc với kết quả thế này. Tình huống gì đây chứ, cậu chủ Long lại chủ động cầu hòa, nếu không phải tận mắt chứng kiến.
Anh không thể tin đó là sự thật. Anh day day lỗ tai. Sau khi bắt gặp ánh mắt xảo trá của thư ký, anh dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Tên thư ký này chắc chắn đang che giấu âm mưu gì đó, nếu không đã không nói ra những lời vô lý như vậy.
Lý Phàm nheo mắt, như muốn nhìn thấu suy nghĩ của người kia.
Khi thư ký cảm nhận được ánh mắt của Lý Phàm, anh ta giật mình một cái, trong lòng có dự cảm xấu, anh ta né tránh ánh mắt đi chỗ khác.
Sau khi Lý Phàm nhìn thấy ánh mắt chột dạ của đối phương, anh cười nói: “Được, giờ thì đi thôi.”
Thư ký hơi sửng sốt một, anh ta còn tưởng Lý Phàm nhìn ra điều gì bất thường. Nhưng đối phương chỉ hù dọa anh ta mà thôi. Anh ta nghĩ mình đã đánh giá quá cao Lý Phàm.
Sau khi Lý Phàm lên xe, thư ký bắt đầu đưa một điếu xì gà cho Lý Phàm.
Lý Phàm từ chối: “Xin lỗi, tôi không thích loại này cho lắm.”
Đồng thời, anh lấy ra một điếu thuốc trị giá hơn mấy chục ngàn rồi tự châm lửa.
Thư ký hơi sửng sốt trước thái độ của Lý Phàm, anh ta tưởng rằng Lý Phàm sẽ hút loại thuốc lá cao cấp nào đó, nhưng chỉ thấy anh lấy ra điếu thuốc lá bình thường.
Anh ta chợt bật cười, tên này đúng là biết giả vờ, lại đi hút điếu thuốc giá mấy chục ngàn.
Lý Phàm không cảm thấy có vấn đề gì, thuốc lá cũng chỉ ổn là được, không nhất thiết phải dùng loại cao cấp nhiều tiền làm gì.
Sau khi đến tòa nhà thương mại do cậu chủ Long mời, thư ký cười nói: “Anh Lý, mời anh.”
Khi Lý Phàm xuống xe, trước mặt đột nhiên xuất hiện một ảo giác. Tòa nhà thương mại này dường như bập bềnh trong sương máu, xem ra không đơn giản chút nào.
Anh lắc đầu, tuy là ảo ảnh nhưng anh biết tòa nhà thương mại này nhất định là nơi tồn tại chuyện người chèn ép người.
Thư ký bắt đầu dẫn đường, đồng thời âm thầm gửi tin nhắn đi.
Sau khi cậu chủ Long nhận được tin nhắn, anh ta cười lạnh lùng nói: “Có vẻ như tên kia đang đến, và ngày chết của anh ta cũng đến rồi.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.