Lý Phàm cũng sốt ruột, “Cô cứ nói cho tôi biết đi, dù sao coi như là tôi nghe một câu chuyện xưa, nếu như cô không nói cho tôi biết, tôi đây liền cho rằng cô đang lừa tôi.”
Sau khi giáng thủ sự xinh đẹp nghe thấy anh nói như vậy, cũng bị cách kích tướng này kích tường thành công, lúc này cô ta mới từng câu từng chữ kể lại chuyện đã xảy ra vào lúc đó.
Sau đó Lý Phàm mới hiểu được, hóa ra trên thế giới này thật sự có duyên phận.
Khi còn nhỏ, giáng thủ sự xinh đẹp không cẩn thận rơi xuống sông, đúng lúc Lý Phàm gặp phải, anh không biết bơi nên đã bảo thuộc hạ của mình đi cứu người.
Lúc đó anh là thiếu chủ Long Môn, nên giáng thủ sư xinh đẹp vẫn luôn thăm dò, thăm dò thiếu chủ Long Môn mấy năm gần đây là ai.
Cuối cùng cô ta biết được tên của Lý Phàm, nên cô ta còn cố ý tới đây, huống chi đường nét của Lý Phàm so với khi còn nhỏ cũng không thay đổi gì.
Lý Phàm suy nghĩ cẩn thận, đúng thật là đã từng có chuyện như vậy, anh cảm. thản nói: "Chẳng trách cô lại đối với tôi nhiệt tình như thế, hóa ra là cô muốn lấy thân báo đáp hả
Sau khi biết nguyên nhân, ít nhiều anh cũng có chút thất vọng, anh còn cho rằng mình đẹp trai nên đã thu hút đối phương, anh còn bởi vì vậy mà tự luyến cả buổi nữa chứ.
Kết quả sự thật này lại vả mặt mình.
Giáng thủ sư xinh đẹp lắc đầu nói: “Thật ra tôi rất tán thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604535/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.