Khi này Lý Phàm nhìn đầu bếp như nhìn một người ngu ngốc vậy, cười nói: “Việc này liên quan gì đến anh sao?”
Lần này đầu bếp chợt không có lời gì để nói, tiếp tục khinh bỉ nói: “A a, dù sao Ngài Thiên sẽ không biết người như anh.”
Sở Trung Thiên lạnh lùng nhìn đầu bếp nói: “Những lời này của anh rốt cuộc là ý gì, chẳng lẽ anh cho là tôi không có tư cách biết ngài Lý sao?”
Sau khi đầu bếp nghe xong, gã lập tức ngây ngẩn, cổ quái nhìn Sở Trung Thiên, cho là mình nghe lầm, không nhịn được hỏi lần nữa: “Ngài Thiên, anh không nói sai chứ, anh gọi anh ta là ngài Lý ?”
“Nói nhảm, chẳng lẽ lời tôi nói, còn cần lặp lại lần thứ hai sao?” Thái độ của Sở Trung Thiên lập tức lạnh như băng, tức giận mắng một câu.
Nếu là đổi thành những người khác, chuyện này ông ta khẳng định làm, nhưng liên quan đến Lý Phàm, ông ta nhất định phải đứng bên Lý Phàm.
Đừng nói là một tiệm sushi không thể ăn, cho dù là tất cả sushi không thể ăn, ông ta cũng sẽ không bị chết ngộp.
Sau khi đầu bếp kia bị mắng, không dám hít thở mẹnh, nhất là gã thấy Sở Trung Thiên tôn kính Lý Phàm như vậy, càng làm cho gã không cách nào bình tĩnh được.
“Ngài Thiên, không phải anh đang nói đùa chứ.” Đầu bếp luôn cảm giác không tưởng tượng nổi, Ngài Thiên là người nào, làm sao có thể quen biết Lý Phàm được.
Gã cảm thấy tất cả trước mắt quá phù khoa rồi, hoàn toàn không giống tưởng tượng.
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604529/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.