Mặc dù hèn hạ, cách làm cũng hơi đê tiện, nhưng ông cho rằng chỉ cần có thể trừ khử Lý Phàm, dù đê tiện đến cỡ nào ông cũng không quan tâm.
Chí ít cậu Long đã nói như thế rồi, nếu ông thờ ơ ngồi nhìn, chắc chắn sẽ không xong, ông biết chuyện trong đó nghiêm trọng đến cỡ nào.
Cậu Long lạnh nhạt nói: “Ông đừng giở trò này với tôi, chẳng lẽ trong lòng tôi còn chưa rõ ông là hạng người gì, cách này cũng được, nhưng vẫn phải gọi thêm một người nữa.”
Cậu Long vẫn chưa yên tâm cho lắm, anh hận không thể bảo ông ta mời hết kỳ tài ở Võ Thành tới đây, như vậy anh mới thoáng yên lòng.
Ông Võ cũng nhìn ra cậu Long đang nghĩ gì, nên cười nói: “Cậu Long, lần này chắc chắn tôi sẽ gọi thêm bốn người tuyệt đỉnh ở Võ Thành.”
“Hả, bốn người tuyệt đỉnh vô song nào?” Cậu Long nghe đến đây thì không khỏi tò mò hỏi, anh cũng biết khá rõ về Võ Thành, nhưng không tin ở đấy còn có bốn người tuyệt đỉnh vô song.
Lúc này ông Võ mới bắt đầu nói: “Bốn người tuyệt đỉnh vô song này lần lượt là kiếm thánh đại sư.”
“Khoan đã, kiếm thánh đại sư?” Cậu Long nghe vậy thì nhíu mày: “Người đó lợi hại không?”
“Ha ha, tất nhiên là lợi hại rồi, có thể nói kiếm pháp của ông ta là sự tồn tại xuất chúng, một kiếm đứt cổ, trong vòng một giây có thể chém ra vô số nhát.” Ông Võ thành thật nói.
Cậu Long vừa nghe thấy người này lợi hại như vậy thì nhất thời mừng rỡ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604511/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.