Lý Phàm híp mắt. Anh vốn không muốn đối nghịch với đám giặc con này nhưng đây là bọn chúng tự tìm.
Lý Phàm biết đám người này là tự dưng kiếm chuyện. Một tay anh túm chặt gã thanh niên kia, cánh tay còn lại giơ ra đỡ đòn.
Gã thanh niên kia ngạc nhiên tột độ. Đối phương chỉ dùng một tay ấy thế mà có thể đánh hay như vậy.
Trương Tiêu thầm kêu không ổn. Lần này thì xong rồi. Anh ta nhớ rõ người bạn này của mình không giỏi đánh nhau, huống chi lúc này lại đối mặt với một đám người.
Lỡ như Lý Phàm không phải là đối thủ của bọn chúng thì việc anh muốn moi tin chiếc chìa khóa Long Môn từ chỗ Lý Phàm sẽ tan thành bọt biển, vì vậy anh ta hiểu việc này nghiêm trọng cỡ nào.
Trương Tiêu căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi nhưng ngay sau đó biểu hiện của Lý Phàm khiến anh ta không giữ được bình tĩnh nữa. Anh ta không ngờ Lý Phàm lại đánh nhau giỏi như vậy.
Chưa được bao lâu đám người kia đã không phải là đối thủ của Lý Phàm. Tất cả bọn chúng đều bị Lý Phàm đánh đến không phân biệt được đường đi.
Đám thanh niên kia hít thật sâu. Bọn họ thấy Lý Phàm giống như thấy quỷ, sắc mặt sợ hãi tột độ.
Lý Phàm nhìn gã thanh niên cầm đầu, chỉ một ánh mắt đã bùng nổ sát khí âm u lạnh lẽo. Đương nhiên gã thanh niên kia cũng nhận ra sát khí lạnh lẽo trong mắt Lý Phàm.
Gã thanh niên kia không khỏi rùng mình, vội vàng nói với Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604495/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.