Nếu không tận mắt chứng kiến, bọn họ không dám tin đây là sự thật.
Nhưng giờ vẫn có người rất bất mãn với Lý Phàm, Cố Thiệu Dũng lên tiếng chất vấn ngay: “Liệu Hàn Linh Chi này có thể ăn được không, thứ này tươi như vậy, chắc chắn là có độc.”
“Các kênh chính quy đều nói không có độc, sao ông lại nói là có, ông là chuyên gia à? Hơn nữa ông tưởng Hàn Linh Chi này là nấm ư?” Lý Phàm dí dỏm một câu, Cô Thiệu Dũng nhất thời đỏ mặt.
Cố Thiệu Dũng vô thức nhìn ông cụ Cố nói: “Ba, ba tuyệt đối không được ăn, chắc chắn thứ này có độc.”
Dù thứ này là thật, ông cũng phải ngăn cản Lý Phàm, nếu ông cụ sử dụng rồi có chuyên biên tốt, chẳng phải ông sẽ hết cách để trở mình à, nói không chừng càng khiến ông e chán ghét hình
Ông cụ CỐ nhìn Hàn Linh Chi đó, quả thật có hơi do dự, nhưng nghĩ tới nhân phẩm của Lý Phàm và Cổ Họa Y còn tốt hơn hai đứa con trai khốn nạn của ông, nên mới không nghĩ nhiều như vậy.
Sau khi ông cụ Cố sử dụng, cảm thấy tinh thần sáng láng, cả người cũng tốt "
“Thứ này đúng là bảo bối.” Ông cụ Cố không khỏi nhận xét.
Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong bỗng đỏ mặt, rồi xong, bọn họ hoàn toàn bị gạt qua một bên rồi.
Lý Phàm không biết tác dụng phụ của Hàn Linh Chi này là gì, ngay cả Hầu Đức Dương cũng không biết, nên để an toàn, anh không khỏi nhắc nhở ông cụ: “Ông nội, ông vẫn nên ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604491/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.