Lý Phàm mỉm cười, lúc này mới nói với người đàn ông che mặt: “Giờ anh có thể về được rồi.”
Người đàn ông che mặt ngoan ngoãn gật đầu, đi ra ngoài, anh ta vừa bước ra, bạn anh ta đã tiến tới, thấy dáng vẻ ngơ ngác của người đàn ông che mặt thì trêu chọc: “Được rồi, cậu làm rất tốt.”
Anh ta ấn công tắc ngay, rồi chợt nghe thấy tiếng linh kiện nên biến sắc, vô thức vạch quần áo của đối phương ra, vội điều chỉnh uy lực xuống mức thấp nhất.
Nhưng anh ta lại không biết, dù điều chỉnh đến mức thấp nhất thì bọn họ vẫn sẽ nổ tung trong cự ly gần như vậy, vì nhất thời căng thẳng nên anh ta quên bỏ chạy.
Một tiếng động lạ vang lên, mặc dù rất nhỏ, nhưng cũng kinh động toàn bộ Hán Thành.
Trong phòng Long Hậu.
Bạch quân sư nhận được điện thoại thì cười lớn ngay: “Ha ha, bọn họ đã gọi tới báo cáo rồi, xem ra nhiệm vụ đã thành công.”
Long Hậu nói: “Lỡ Lý Phàm cũng bị nổ chết thì sao? Tôi vẫn muốn lấy một bảo vật từ miệng cậu ta.”
“Bà cứ yên tâm, kế hoạch của tôi rất kín kẽ, anh ta không thể quay về trong chốc lát được, chúng ta phải trừ khử người anh ta yêu trước, thì trái tim anh ta mới tan nát.” Bạch quân sư cười thâm trầm lạnh lẽo, rất chắc chắn về kế hoạch mà mình đã bố trí.
Long Hậu mừng rỡ khen ngợi: “Ý tưởng lần này của cậu rất xuất sắc, quả nhiên thông minh hơn Trương Đức Võ nhiều.”
Bà lo lắng cho Lý Phàm chủ yếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604458/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.