Tất nhiên người đàn ông trắng trẻo cũng chú ý đến lửa giận của Trương Đức Võ, ngược lại còn tấm tắc nói: “Anh Trương, sao ông lại tức giận, có phải là vì ông không đủ năng lực, nên mới nổi nóng đúng không?”
Trương Đức Võ trầm mặt, vô thức nhìn Long Hậu, ông biết mọi chuyện đã bị bại lộ nên cầu xin: “Long Hậu, bà nể tình tôi theo bà lâu như vậy mà tha cho tôi đi.”
Long Hậu nghe vậy thì lạnh lùng nhìn Trương Đức Võ nói: “Nể tình ông cống hiến cho tôi nhiều năm như vậy, tôi sẽ không so đo với ông nữa.”
Trương Đức Võ nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm ngay, cũng may Long Hậu không so đo với mình, ngộ nhỡ bà ta thật sự làm thế, sẽ rất phiền phức.
Mặc dù không giữ được chức vị, nhưng chí ít có thể giữ được mạng.
Người đàn ông trắng trẻo bỗng lên tiếng: “Long Hậu, tôi đề nghị bà vẫn nên xử lý ông ta cho ổn thỏa, lỡ ông ta tiết lộ tin tức quan trọng của chúng ta sẽ rất phiền phức.”
“Ông ta đã hết giá trị lợi dụng rồi, chẳng khác gì tên vô dụng.” Long Hậu cười khẩy.
Trương Đức Võ nghe xong câu này thì rất nổi nóng, thật đau lòng, ông không ngờ Long Hậu lại nói như thế, nếu không chính tai nghe thấy, ông không dám tin đây là sự thật.
Người đàn ông trắng trẻo nhìn Trương Đức Võ rồi chế giễu: “Ông có nghe thấy không, ông đã là tên vô dụng rồi, còn không mau cút đi cho tôi.”
Vì người đàn ông trắng trẻo thành công treo lên cao, nên mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604452/chuong-961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.