🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dù sao trả 30 tỷ đối với gia đình bình thường mà nói thì chính là tan cửa nát nhà.

Lý Phàm thản nhiên nói: “Để tôi trả.”
Lý Phàm vừa dứt lời, tất cả mọi người trong phòng đều tập trung vào Lý Phàm, nếu không tận mắt nhìn thấy, bọn họ đều không thể tin được hết thảy những chuyện này đều là thật.
Bọn họ nhìn Lý Phàm với ánh mắt kỳ quái, cho rằng Lý Phàm bị chạm dây thần kinh rồi, bọn họ biết Lý Phàm đánh nhau lợi hại, nhưng đối phương lại chém gió là sẽ trả 30 tỷ thì đổi lại là ai khác cũng không thể tin được.
Người đàn ông mặt thẹo đánh giá Lý Phàm một lượt từ trên xuống dưới, phát hiện trên người đối phương chẳng có món nào là đồ hiệu thì khinh thường cười, vốn dĩ anh ta định chế nhạo nhưng sợ bị Lý Phàm đánh nên đành phải câm miệng lại.
Tuy rằng Lý Phàm ra tay cứu, nhưng người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp lại không có chút cảm kích nào đối với Lý Phàm, bà ta hừ một tiếng: “Cậu đừng có gây chuyện nữa, cậu nói muốn đưa ra 30 tỷ ư, cậu lấy đâu ra hả, chỉ nói cho sướng miệng thôi à?”
Lý Phàm cười nói: “Tôi đã nói là có thể mang đến 30 tỷ thì hiển nhiên là tôi phải chắc chắn rồi.”
Người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp cho rằng Lý Phàm chỉ đang khoác lác nên khinh thường nói: “Đến lúc này rồi mà vẫn còn mơ mộng hão huyền.”
Hà Băng cũng lấy làm quái lạ nhìn Lý Phàm, cô không biết thân phận thật sự của Lý Phàm nên cũng không có lên tiếng hay chế nhạo gì cả mà chỉ tiếp tục im lặng.
Mặc kệ Lý Phàm đang chém gió hay nói thật, vẫn chưa có kết luận cuối cùng thì cô vẫn sẽ không nghi ngờ Lý Phàm.
Nhưng trong lòng cô biết rõ, Lý Phàm khẳng định có thể mang kỳ tích đến cho cô, nói không chừng đối phương thật sự có thể đưa ra 30 tỷ.
Người đàn ông mặt thẹo nhịn không được cười nói: “Anh chàng này không phải là đang chọc cho tôi vui đấy chứ, con số 30 tỷ ấy có lẽ cả đời này của anh cũng không kiếm nổi đây, chuyện này không liên quan gì đến anh hết, anh nên đi đi thì hơn.”
Anh ta háo hức mong cho Lý Phàm mau chóng đi khỏi đây, nếu Lý Phàm đi thì quá tốt vì anh ta biết Lý Phàm là dạng người gì.
Lý Phàm cũng không nhiều lời mà chỉ muốn dùng hành động để chứng minh, nên lúc này mới dứt khoát rút thẻ ngân hàng ra, nói: “Bây giờ quẹt thẻ luôn, tin hay không tuỳ anh.”
Cậu Trần định chuồn đi nhưng vì muốn xem dáng vẻ của Lý Phàm khi bị đánh bại nên mới quay lại nhưng anh ta lại phát hiện những người đó đều bị đánh ngã trên đất, quả nhiên là không một ai làm được gì Lý Phàm.
Lần này cậu Trần thật sự không nghĩ ra được, nhất là sau khi anh ta nghe được Lý Phàm nói, trong đầu anh như có tiếng sấm vang dội, càng nghĩ càng thấy đây là chuyện không thể.
Anh ta nhất thời quên mất ý muốn rời đi, ngược lại còn chế nhạo Lý Phàm: “Anh lừa ai đấy, xe còn không có mà còn không biết xấu hổ nói muốn bỏ ra 30 tỷ, kể cả tôi còn không làm được, nếu anh làm được thì heo nái cũng biết leo cây đấy.”
“Điều anh không làm được không có nghĩa là người khác không làm được.” Lý Phàm cười nói.
Cậu Trần cười khẩy: “Được rồi, nếu anh có thể bỏ ra 30 tỷ thì tôi sẽ gọi anh là ông nội ngay tại đây.”
Anh ta kết luận rằng Lý Phàm chắc hẳn là đang khoe khoang khi nói như vậy, ngoài việc khoe khoang ra, anh ta không thể nghĩ ra điều gì khác, anh ta chủ yếu là muốn xem trò cười của Lý Phàm, nếu Lý Phàm bị bẽ mặt thì có trò vui để xem rồi.
Anh ta chỉ muốn vạch mặt Lý Phàm ngay tại đây để Lý Phàm không còn đường lui nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.