Lý Phàm đột nhiên nhận ra bầu không khí bắt đầu khác lạ, hình như từ khi cậu chàng này xuất hiện thì bầu không khí bắt đầu có biến hóa tinh tế.
Điều này làm cho Lý Phàm có chút khó hiểu, Lý Phàm cho rằng trong chuyện này nhất định có nguyên nhân gì đó.
Người đàn ông trung niên lập tức để đũa xuống, vẻ mặt u ám, không còn tâm trạng mà gắp thức ăn còn người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp cũng tỏ thái độ khác thường, không thèm liếc người đàn ông một cái.
“Ai chà chà, nhà mình ăn cơm rồi à, mọi người cũng không gọi con.” Chàng trai cười sằng sặc nói.
Hà Băng thản nhiên đáp: “Em về làm gì, em không phải người nhà này.”
Lần này cậu Trần cũng không hiểu gì luôn, nhưng anh ta nhìn thấy bầu không khí khác lạ nên cũng không nói tiếng nào.
Chàng trai cà lơ phất phơ tìm một chiếc ghế và ngồi xuống, lấy trong túi ra một lá bùa hộ mệnh, cười giả lả, nói với người phụ nữ trung niên xinh đẹp: “Mẹ, hôm nay là sinh nhật của mẹ, đây là lá bùa bình an mà con mua cho mẹ.”
Người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp hơi sửng sốt, lúc này mới nhận lấy.
Người đàn ông trung niên liền giật lấy lá bùa bình an, hừ một tiếng: “Em còn nhận đồ của nó làm gì, nó là đồ ăn cháo đá bát, lúc trước nó có tiền cỡ đó mà còn chưa mua được thứ gì tốt cho em, thứ này nhất định là đồ vỉa hè.
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp nghe xong cũng cười nói: “Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604431/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.