🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Cảm ơn” Dù sao thì Lý Phàm cũng phải cảm ơn đối phương, mặc dù trước đó bỏ tiền hơi nhiều, nhưng mà anh cũng không đau lòng, lúc đó anh chỉ cần nhanh chóng cứu được Cổ Họa Y, có bỏ nhiều tiền cũng đáng.
Sau khi bước xuống xe, lúc này Lý Phàm mới nhìn thấy Hà Băng đang lo lắng đứng đợi anh ở cổng. Lúc này Hà Bằng không mặc đồng phục làm việc cảnh sát, mà là mặc một bộ đồ thể thao thoải mái.

Mặc dù bộ đồ thể thao này rất bình thường, nhưng mặc ở trên người của Hà Băng lại tăng giá trị không ít. Lý Phàm không khỏi cảm thán, đúng là tiên nữ, chỉ cần là người xinh đẹp thì mặc cái gì cũng đẹp, nhất là cái quần jean đó, trong vẻ đứng đắn còn mang theo mấy phần gợi cảm.
“Sao vậy, cô muốn hẹn hò với tôi hả?” Thẳng nam Lý Phàm lên tiếng nói.
Hà Băng liếc mắt nhìn một cái, không bởi vì lời nói đùa này mà tức giận, sắc mặt nghiêm túc: “Đương nhiên là phá án rồi, lần này mặc đồng phục bình thường mới được, không thể quá kiêu căng”
“Cô nắm chắc bao nhiêu phần trăm đối với vụ án này?” Lý Phàm cười chọc một câu, muốn hóa giải tâm trạng khẩn trương của đối phương. “Được năm mươi phần trăm, nhưng mà có anh ở đây thì chắc chắn một trăm phần trăm” Hà Băng cười cười, cô ta rất kỳ vọng vào Lý Phàm.
Lý Phàm trêu ghẹo cười một tiếng: “Cô cũng không nên kỳ vọng quá lớn với tôi, cô không biết có một câu nói kỳ vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn hảo
“Được rồi, đừng có nói nhảm ở đây nữa, lên xe nhanh đi Hà Băng nhận thấy đối phương càng ngày càng không đứng đắn, lúc này mới nói lảng sang chuyện khác.
Đúng lúc tài xế riêng vẫn còn chưa đi khỏi, anh ta chào hỏi Lý Phàm: “Có muốn lên xe không?” Lý Phàm kéo Hà Băng lên xe, sau đó tài xế taxi đột nhiên lại thốt ra một câu.
“Anh trai, khi nào anh cần dùng xe của tôi thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào, tôi dùng giá secondhand bán lại cho anh, tuyệt đối có lời” Tài xế xe taxi cười hắc hắc nói.
Lý Phàm liếc mắt nhìn, hóa ra là đối phương coi anh là thần tài.
Sau khi đến một khách sạn, lần này Lý Phàm lại bắt đầu nghi ngờ, tình huống gì vậy chứ? Chẳng lẽ là Hà Băng đã hướng dẫn sai đường rồi? Hay là còn có một khả năng khác, cô gái này thích anh cho nên mới đưa anh đến đây, ám chỉ anh.
Nhưng đến khi Hà Băng mở miệng giải thích, Lý Phàm mới hiểu được là do mình đã suy nghĩ nhiều rồi.
“Tên tội phạm đã từng cướp rất nhiều tài sản, làm hàng loạt phụ nữ mê mẩn, nhưng mà vẫn không có chứng cứ bắt anh ta, gần đây tôi có phương thức liên lạc với anh ta, tôi giả bộ yêu đương với anh ta, đã hẹn gặp nhau ở đây”
“Kiểu này có hơi nguy hiểm rồi đó, tôi có cần đi theo cô không?” Lý Phàm không nhịn được mà nói, anh nhịn không được mà bội phục Hà Băng, lá gan của cô ta quá lớn rồi, đổi lại là một người phụ nữ nào khác, chắc chắn sẽ không dám chơi lớn như thế.
Nhưng mà anh nghĩ đối phương là người của cục cảnh sát, có lá giang như thế này cũng là chuyện bình thường mà thôi. “Anh có thể âm thầm bảo vệ cho tôi đến lúc đó, anh lại ra tay bắt lấy anh ta thà đã có chứng cứ rồi” Ánh mắt của Hà Băng hiện lên một tia giáo hoạt.
Lý Phàm đột nhiên phát hiện kế hoạch này của Hà Băng có chút nhẹ, nhưng mà đối phó với người xấu, phương pháp đó vẫn quá nhân từ, nếu đổi lại là anh chắc chắn là anh sẽ lập tức ra tay.
Lý Phàm tìm một chỗ để trốn đi, bọn họ nói chuyện với nhau thông qua tin nhắn.
Nhưng mà một chiêu "lấy thân thử độc" của Hà Băng vẫn rất có tác dụng, quả nhiên là đúng lúc này có một người đàn ông cao lớn bước ra.
Lý Phàm nhìn thấy bước chân của người đàn ông cao lớn ấy có hơi chệnh choạng, anh biết là người đàn ông này đã bị say rượu, đều đã như vậy rồi mà còn chơi lớn như thế, đúng là có chút điên cuồng.
Sau khi cái tên đàn ông to lớn ấy nhìn thấy Hà Băng, anh ta đã bị hấp dẫn, tròng mắt sắp rơi xuống, anh ta vội vàng nói: “Không ngờ đến em còn xinh đẹp hơn trong ảnh”
Hà Bằng không xấu hổ lên tiếng nói: “Anh cũng đẹp trai hơn trong ảnh gấp vạn lần” Mặc dù cô ta biết thông tin và tin tức của đối phương, nhưng mà cô ta phải giả vờ như đây là lần đầu tiên gặp anh ta.
Lý Phàm lắc đầu, cũng may là anh không nói chuyện trên mạng, nếu không thì bầu không khí này lúng túng muốn chết đi được, hiện trường lật xe quá mạnh, có đều là Lý Phàm cũng có chút lo lắng.
Dù sao thì anh không thể ở gần bảo vệ cho Hà Băng, nước xa không cứu được lửa gần, anh vẫn rất hiểu đạo lý này. Đúng lúc này, người đàn ông cao lớn bắt đầu hành động, Hà Bằng lùi về phía sau mấy bước theo bản năng, lúc này mới tránh thoát khỏi bàn tay dê xồm của đối phương.
Hà Băng nhíu mày nói: “Em đói rồi, ăn cơm trước đi “

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.