🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc đầu, Trúc Hoa Nguyệt đã chọn mấy bộ quần áo, khi cô ta nghe thấy quần áo đắt như vậy, cô ta lập tức xấu hổ, cảm thấy như thế này quá phung phí.

Cô ta cho rằng một bộ cũng chỉ hơn ba trăm nghìn, ai biết một bộ lại có giá ít nhất là ba mươi triệu. Lúc nhân viên bán hàng nữ và Lý Phàm đang đôi co với nhau, đột nhiên lại có một tên nhà giàu mới nổi ôm một cô gái xinh đẹp trang điểm đậm mặc áo lông chồn đi vào.
Sau khi người phụ nữ xinh đẹp khoác lông chồn nhìn thấy Lý Phàm thì lập tức âm dương quái khí nói: "Ôi chao, cửa hàng này của các người có phải là cửa hàng hiệu không vậy.”
Nhân viên bán hàng nữ vội vàng nói lại: “Cửa hàng của chúng tôi đương nhiên là cửa hàng bán đồ hiệu rồi, cô nhìn tấm bảng này đi, tuyệt đối không phải là giả”
Người phụ nữ đó cười nhạo rồi chỉ vào Lý Phàm: “Nếu như là cửa hàng bán đồ hiệu chính gốc, tại sao lại có một tên nhà quê trong đó vậy?”
Nhân viên bán hàng nữ mới phản ứng được người phụ nữ nói bóng nói gió, cô ta nhìn về phía Lý Phàm, mới biết được Lý Phàm đã ảnh hưởng đến nhãn hiệu cửa hàng của cô ta.
“Thưa quý khách, mong anh đi khỏi đây, nếu không thì tôi sẽ cho rằng anh đang ảnh hưởng đến hình tượng của cửa hàng chúng tôi? Lúc này, nhân viên bán hàng nữ bắt đầu "ra lệnh đuổi khách" với Lý Phàm.
Cô ta biết bên nào là hạt vừng bên nào là hạt dưa hấu, cô ta không muốn bởi vì Lý Phàm mà đắc tội với kẻ có tiền, hơn nữa cô ta kết luận Lý Phàm sẽ không mua nổi cái gì.
Sau khi nghĩ đến đây, cô ta nhanh chóng đưa ra quyết định.
Dáng vẻ giễu võ dương oai như thế này, người phụ nữ rất là vui vẻ, cũng không có bất kỳ sự đồng cảm gì, ngược lại còn giễu cợt nói với Lý Phàm: “Đây không phải là nơi mà anh nên đến, anh vẫn nên cút xa ra đi”
Lý Phàm cũng không hoang mang, đối phương muốn chơi với anh, anh cũng phải xem đối phương có tư cách đó hay không, trong mắt của anh, đối phương tuyệt đối không có tư cách.
Người phụ nữ nhìn thấy Lý Phàm vẫn còn chưa chịu đi, cô ta lập tức bắt đầu tạo áp lực đối với nhân viên bán hàng: “Tại sao cô vẫn còn chưa đuổi anh ta đi vậy chứ, nếu như không đuổi anh ta đi thì tôi đi.”
Trong mắt của cô ta, đối phương không có tư cách mua đồ trong cùng một cửa hàng hiệu với cô ta. Tên nhà giàu mới nổi ở bên cạnh người phụ nữ lấy một xấp tiền mặt ra: “Đuổi cái tên này đi đi, tôi cho cô ba mươi triệu.” Sau khi nhân viên bán hàng nữ đó nghe thấy vậy thì hai mắt của cô ta lập tức sáng lên, chỉ cần đổi Lý Phàm ra khỏi đây thì có thể cầm lấy ba mươi triệu, đây chính là một cơ hội tốt.
Nghĩ đến đây, cô ta không nói hai lời, quyết định đuổi Lý Phàm ra bên ngoài. “Thưa quý khách, nếu như anh không đi, tôi sẽ lựa chọn báo cảnh sát” Sắc mặt của nhân viên bán hàng đó lạnh như băng, gần như là trong lòng hận Lý Phàm muốn chết.
Nếu như bởi vì Lý Phàm mà mất đi hai người khách quý với lại số tiền bo ba mươi triệu, vậy thì đây là một chuyện không lời còn lỗ. Lý Phàm thản nhiên nói: “Tôi cũng đến đây để mua đồ, tại sao cô lại đuổi tôi đi, như thế này là không công bằng.” “Công bằng hả? Anh có thể mua nổi không, anh cũng không nhìn mấy bộ quần áo anh mua bao nhiêu tiền, nó có giá ba trăm chín mươi triệu, anh mua nổi không hả?” Nhân viên bán hàng nữ kết luận chắc chắn là Lý Phàm không mua nổi, cho nên mới dùng sức đã kích đối phương.
Dù sao thì cũng là một người bình thường mà thôi, không thể gây nên sóng gió gì, ngoài kẻ có tiền ra thì cô ta không để ai vào trong mắt.
Tên nhà giàu mới nổi lộ ra nụ cười với Lý Phàm: “Có phải là anh muốn có tiền mới đi không hả, cũng được thôi, đây là ba mươi triệu, lấy tiền rồi cút ngay đi.”
Anh ta hào phóng lấy ra ba mươi triệu, trực tiếp ném xuống đất giống như là đuổi một tên ăn mày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.