🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc đầu người đàn ông có hình xăm đầu sói mơ màng, cái này cũng quá bất ngờ, anh ta nhất thời chưa phản ứng lại, sau khi uống xong, anh ta mới đây Trúc Hoa Nguyệt ra, khuôn mặt khó chịu, họ nói: “Cô cho tôi uống cái gì.”
“Mấy ngày nữa anh sẽ biết, dù sao kết quả chính là cả người anh thối rữa, sâu độc từ trong người anh bò ra” Trúc Hoa Nguyệt khẽ cười.

Người đàn ông có hình xăm đầu sói hít một hơi khí lạnh, Trúc Hoa Nguyệt dùng giọng điệu dịu dàng để miêu tả sự việc đáng sợ nhất, khiến anh ta suýt nữa bị dọa đến mức ngất đi.
Chỉ là nghĩ đến cảnh tượng kia, anh ta không khỏi sợ hãi, anh ta vội vàng cầu xin Trúc Hoa Nguyệt, hi vọng đối phương tha cho anh ta một mạng.
Trúc Hoa Nguyệt khuôn mặt vô cảm nhìn người đàn ông có hình xăm đầu sói, không có bất kỳ sự đồng cảm nào, đối phương không chỉ giết chết ba của cô ta, hơn nữa lúc nãy, cô ta suýt nữa bị đối phương chiếm tiện nghi.
Đối phó với những người như vậy, cô ta không muốn có bất kỳ sự lương thiện, nương tay nào. Ngược lại người đàn ông có hình xăm đầu sói cho rằng không công bằng nói: “Cô không thể nhắm vào tôi như vậy, mặc dù là tôi để cô làm, nhưng tôi cũng bị người khác sai khiến”
Trúc Hoa Nguyệt cau mày, liếc nhìn người đàn ông có hình xăm đầu sói, khuôn mặt lạnh lùng nói: “Là ai bảo anh làm như vậy.” “Tôi nói rồi, cô sẽ đưa thuốc giải cho tôi sao?” Người đàn ông có hình xăm đầu sói không nhịn được hỏi.
Trúc Hoa Nguyệt khẽ cười nói: “Đương nhiên là có thể”
Sau khi Lý Phàm nhìn thấy sự xảo quyệt trong mắt của Trúc Hoa Nguyệt, anh biết đây là kế hoãn binh của Trúc Hoa Nguyệt, anh không vạch trần.
Sau khi người đàn ông có hình xăm đầu sói nhìn thấy nụ cười xán lạn vô hại của Trúc Hoa Nguyệt, theo bản năng tin tưởng, lúc này mới bán đứng cấp trên của mình. “Là anh mặt sẹo bảo tôi làm, anh ấy nói sau khi việc thành công sẽ trả tôi thù lao 3 tỷ, tôi mới đồng ý làm” Người đàn ông có hình xăm đầu sói vội vàng nói.
Trúc Hoa Nguyệt tiếp tục truy hỏi: “Bây giờ anh ta đang ở đâu?” “Có lẽ anh ấy vẫn đang ở Huy Hoàng KTV” Người đàn ông có hình xăm đầu sói trả lời.
Ý tứ của người đàn ông có hình xăm đầu sói rất rõ ràng, nếu như bây giờ bọn họ đi đến, còn có thể đến kịp, nếu như bọn họ đến muộn một chút, nói không chừng người chưa chắc đã còn ở đó.
Trúc Hoa Nguyệt cũng nghe ra ý tứ trong đó, cô ta theo bản năng muốn đi đến Huy Hoàng KTV, sau khi người đàn ông có hình xăm đầu sói nhìn thấy cảnh này, anh ta lập tức mất bình tĩnh, đổi phương cứ như vậy mà rời đi, sâu độc trên người anh ta ai giúp anh ta giải?
Anh ta rất hèn mọn chạy đến trước mặt Trúc Hoa Nguyệt, cười gượng một tiếng: “Cái kia, có phải cô đã quên một chuyện rất quan trọng rồi không”
Trúc Hoa Nguyệt giả vờ không biết gì cả nói: “Tôi không hiểu ý của anh, nhưng tôi nói cho anh biết, một chút chuyện tôi cũng không quên”
Điều này khiến khuôn mặt người đàn ông có hình xăm đầu sói trở nên u ám, anh ta không ngờ sự việc lại đột nhiên như vậy, kết quả này khiến anh ta không thể ngờ đến.
Anh ta đột nhiên trở nên lo lắng, ngộ nhỡ đối phương không giải độc cho anh ta, sâu độc của anh ta bộc phát, không phải là chết chắc sao? Sau khi nghĩ đến đây, anh ta cắn răng, liều mạng đi ngăn cản Trúc Hoa Nguyệt.
Trúc Hoa Nguyệt lạnh lùng nói: “Trảnh ra” Cô ta đã không có suy nghĩ quá nhiều, đối với cô ta mà nói, hành hạ đối phương đến chết như thế này đã xem như khá tốt rồi, ít nhất đối phương có thêm mấy ngày để sống.
Người đàn ông có hình xăm đầu sói kia cười u ám: “Đã như vậy, đừng trách tôi không khách khí.”
Nhưng anh ta lại quên mất Lý Phàm vẫn còn ở bên cạnh, lúc Lý Phàm ra tay, sau lưng anh ta đổ mồ hôi lạnh, anh ta cứng ngắc quay đầu lại. Sau khi anh ta nhìn thấy ánh mắt của Lý Phàm, không khỏi rùng mình, không dám nhìn vào mắt của Lý Phàm.
Cái kia, làm phiền rồi” Người đàn ông có hình xăm đầu sói nhụt chí, nếu như anh ta dám ra tay, Lý Phàm chắc chắn sẽ không ngồi yên mà không quản, cộng thêm đây chỉ là sâu độc mà thôi, nói không chừng sẽ có bác sĩ có cách ứng phó.
Mang theo hi vọng này, lúc này anh ta nhanh chóng đi tìm bác sĩ để khám bệnh, nếu như anh ta biết sâu độc này không thể giải được, không biết tâm trạng sẽ sụp đổ như thế nào.
Sau khi Lý Phàm nhìn thấy đối phương đã đi xa mới hỏi: “Cô cứ tha cho anh ta đi như vậy, không sợ có người có thể giải độc giúp anh ta sao?”
Trúc Hoa Nguyệt rất tự tin vỗ ngực mình, nói: “Đương nhiên không sợ anh ta có thể tìm được người giải được, nếu như anh ta có thể giải được, gần như là chuyện không thể làm được.”
“Tại sao?” Lý Phàm không khỏi tò mò. Lúc này Trúc Hoa Nguyệt mới nói tiếp: “Người có thể giải được sâu độc này, trên thế giới này tổng cộng chỉ có ba người, một là ba tôi, một là độc vương, còn lại là tôi”
Cô ta nghĩ trong biển người mênh mông, độc vương thần long thấy đầu không thấy đuôi, chắc chắn sẽ không trùng hợp gặp được người đàn ông có hình xăm đầu sói, hơn nữa yêu cầu giải độc của độc vương rất cao, giao dịch bình thường không thể nào thành công.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.