Anh ta rất muốn nhìn xem rốt cuộc là ai to gan như vậy, dám khiêu khích sư phụ của anh ta. Khang Văn Hân đứng lên, nói: "Sư phụ của tôi bị mấy thằng ngu chặn đường, các cậu theo tôi ra ngoài."
"Có chuyện như vậy sao? Anh cứ yên tâm, chúng tôi sẽ xử mấy thằng nhãi kia" Mấy kẻ con nhà giàu ở đó đều phẫn nộ lên tiếng, đều muốn nịnh bơ Khang Văn Hân và sự phụ chưa bao giờ gặp mặt của Khang Văn Hân nữa.
Sau khi Lý Phàm cúp điện thoại, Thôi Trí Minh cũng mặt lạnh như tiền, nói: "Mày vừa nói bọn tao là mấy thằng ngu, phải không?" Vừa rồi Thôi Trí Minh nghe rất rõ lời của Lý Phàm, khi biết Lý Phàm dám gọi bọn họ là đồ ngu thì rất phẫn nộ.
Hắn ta là ai chứ? Hắn ta chính là một cậu ấm ở Hán Thành, lại bị một kẻ tầm thường như Lý Phàm coi là đồ ngu, chuyện này làm sao có thể nhịn được, huống chi hắn, đừng nói là hắn ta, cả đảm cậu ấm bên cạnh hắn ta cũng không bình tĩnh nổi.
Bởi vì câu kia của Lý Phàm cũng gộp cả bọn họ vào nên bọn họ đều tức giận nhìn Lý Phàm, giống như muốn ăn thịt Lý Phàm vậy. Nhất thời Lý Phàm đã đắc tội cả đám, đám người xem trò vui đều thở dài, một lúc chọc giận nhiều cậu ấm ở Hán Thành như vậy, lần này anh chết
chắc rồi. Thôi Trí Minh siết chặt nắm đấm phát ra tiếng rắc rắc, khi nhìn thấy vóc dáng gầy gò của Lý Phàm thì không coi ra gì, hơn nữa mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604347/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.