🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Nói linh tinh, lúc chưa có trên thị trường mày đã có được, trừ khi nơi sản xuất chai rượu này là của nhà mày” Thôi Trí Minh vẫn không tin, phản bác lại nói.
Lý Phàm nói: “Chai rượu này là thật, tin hay không tùy cậu”

Nhưng đối phương nói không sai, nơi sản xuất chai rượu này vốn dĩ là một trong số sản nghiệp của Long Môn, hơn nữa chai rượu này của anh là chai rượu trân tàng đầu tiên, những chai rượu trân tàng khác đều là hai năm sau mới sản xuất.
Thôi Trí Minh sững sờ, nhưng lại không tìm được thóp để phản bác. Tất cả mọi người đều sững sờ, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cậu Thôi túng quẫn, bọn họ còn cho rằng Lý Phàm sẽ quỳ một ngày, ai biết được, kết quả quá khác với tưởng tượng của bọn họ. Lúc này Lý Phàm mới đi vào vấn đề chính, nói: “Lúc này không phải đã đánh cược với tôi sao, bây giờ nên gọi ông nội rồi”
Câu nói này vừa rơi xuống, tất cả những người ở hiện trường theo bản năng đều nhìn về phía Thôi Trí Minh, nếu như Thôi Trí Minh gọi ông nội, quả thật là quá bùng nổ, phải biết cậu Thôi là cậu ẩm nổi tiếng trong Hán Thành.
Một khi tin tức này được truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến Hán Thành bùng nổ ngay lập tức.
Sau khi Thôi Trí Minh cảm nhận được ánh mắt xem náo nhiệt ở xung quanh, sắc mặt anh ta trở nên vô cùng khó coi, bảo anh ta xin lỗi, chuyện này sao có thể chứ.
Nếu như anh ta xin lỗi, không phải là mất hết thể diện sao? Cái thể diện này, anh ta tuyệt đối không thể mất, hơn nữa cái sai này anh ta cũng
không thể nhận!
“Hừ, đây là giả, là giả” Thôi Trí Minh thét lên, nhưng tiếng hét bất lực của anh ta vẫn ám chỉ anh ta chột dạ.
Tất cả những người ở hiện trường đều không dám lên tiếng, bọn họ cũng nhìn ra được cậu Thôi thật sự nổi giận, Thôi Trí Minh quay đầu nhìn những cậu chủ khác, nói: “Mấy người nói xem, chai rượu này là thật hay là giả?”
Những cậu chủ kia nhìn nhau, đây rõ ràng là muốn bọn họ đứng cùng chiến tuyến, bọn họ nghĩ đến thân phận của Lý Phàm và Thôi Trí Minh không phải cùng một đẳng cấp.
Hơn nữa, bọn họ cũng không tin Lý Phàm có thể lấy ra được một bình rượu trân tàng mấy chục tỷ, rất nhanh bọn họ đã lựa chọn xong, lập tức đứng về phía cậu Thôi.
Thôi Trí Minh rất hài lòng với kết quả này, anh ta không quên đắc ý nhìn Lý Phàm, cho dù là rượu thật, anh ta cũng đổi trắng thay đen nói thành giá.
Hơn nữa chai rượu trân tàng này là thật hay giả, bây giờ vẫn chưa có bất kỳ chứng cứ gì, anh ta không cam lòng nhận thua. Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên đi đến, mũi ông ta không giống với người bình thường, trên mũi của ông ta có hèm rượu, hơn nữa vô cùng đỏ.
Thôi Trí Minh chỉ nhìn qua đã nhận ra người đàn ông trung niên kia là nhân vật như thế nào, anh ta vội vàng kéo đối phương lại, nói: “Tửu vương, ngài đến xem một chút, rượu này là thật hay giả?
Đối phương là tửu vương, rất hiểu về rượu, có thể nói là loại rượu nào cũng đã từng gặp qua, hơn nữa có một tuyệt kỹ là chỉ cần ngửi đã biết được thật giả.
Nếu như có đối phương làm chứng, vậy chắc chắc có uy tín. “Đừng làm phiền tôi, không có rượu mấy tỷ, tôi không hiếm thấy” Người đàn ông trung niên được gọi là vua rượu dường như uống có chút nhiều,
say bí tỉ hất tay Thổi Trí Minh ra.
Khuôn mặt Thôi Trí Minh có chút ngượng ngùng, nhưng trong lòng lén thích thú, anh ta đùa cợt nói với Lý Phàm: “Mày nhìn đi, ngay cả vua rượu cũng không hiếm lạ, xem ra chai rượu này không đáng tiền, mày đang lừa gạt tao”
Đúng lúc này, vua rượu vô tình ngửi thấy rượu trân tàng trong tay Thôi Trí Minh, hai mắt ông ta lập tức sáng lên, kích động nói: “Rượu này là rượu ngon”
Thôi Trí Minh hơi sững sờ, vẻ mặt lại trở nên vô cùng khó coi, anh ta bảo đối phương nói mát chứ không phải nói lời khen ngợi, anh ta hận không thể bịt miệng đối phương lại.
Ai biết được, vua rượu sau khi nhìn thấy chai trân tàng kia, lại nhìn chằm chằm vào nó, từ đầu đến cuối đều không bỏ qua, Thôi Trí Minh đột nhiên cảm thấy đau đầu.
“Đây là hàng thật, đây là rượu đầu trong trận tàng rượu” Vua rượu giành lấy, ngửi một cách cẩn thận, rồi đưa ra căn cứ của mình. Sắc mặt Thôi Trí Minh càng trở nên khó coi, tất cả mọi người đều hiếu kỳ, hỏi: “Cái gì mà rượu đầu?”
“Rượu đầu chính là lượt sản xuất đầu tiên” Vua rượu giải thích: “Rượu đầu như thế này có thể nói là rất hiếm gặp, cậu Thôi, không ngờ cậu còn cất giấu hàng lậu”
Sau khi Thôi Trí Minh nghe đến đây, vẻ mặt từ tức giận chuyển thành kinh ngạc, chả trách chai rượu này của Lý Phàm có thời gian ủ lâu hơi chai rượu kia của anh ta, hóa ra là vì nguyên nhân này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.