"Cháu là bạn của con gái chú, chú yên tâm đi, cháu sẽ không làm hại chủ đầu." Lý Phàm nói một câu làm ba mẹ Trần Hiểu Đồng hoàn toàn yên tâm.
Anh dẫn ba mẹ Trần Hiểu Đồng về thắng nhà. Trần Hiểu Đồng ta đang ngồi trên sofa xem ti vi, trong lòng vẫn rầu rĩ không vui.
Lý Phàm dẫn theo ba mẹ Trần Hiểu Đồng vào trong nhà, đúng lúc cô ta vô thức nhìn về phía cửa. Khi thấy hai bóng người quen thuộc phía sau anh, cô ta lập tức rơi nước mắt, vội vàng nhào vào trong lòng ba mẹ mình.
Sau khi ba mẹ Trần Hiểu Đồng thấy con gái không sao cũng mừng đến chảy nước mắt. Ba người ôm nhau thật lâu mà không chịu tách ra. Nói thật, Lý Phàm nhìn thấy vậy cũng hơi xúc động.
Sau khi Cổ Họa Y nhìn thấy cảnh đó, mỉm cười nói: "Không ngờ anh giải quyết nhanh như vậy, chẳng trách về muộn thế này"
Lý Phàm thản nhiên nói: "Đó là chuyện đương nhiên rồi, anh là ai chứ?" Cổ Họa Y trợn mắt, cô nhiều lắm chỉ khen Lý Phàm một câu mà đối phương đã phiêu rồi. Cô trừng mắt với đối phương cũng không dông dài với anh nữa.
Trần Hiểu Đồng lau nước mắt, cảm động nhìn Lý Phàm, trong lòng có rất nhiều lời muốn cảm ơn nhưng không biết nên nói thế nào. Nói chung, bây giờ cô ta vô cùng kích động.
"Anh Lý Phàm, sau này anh có chuyện gì cần tôi làm, tôi đều sẽ làm cho anh" Trần Hiểu Đồng nghiêm trang nói.
Nếu đổi lại thành người khác, chỉ ước gì được vậy, sẽ vui vẻ đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604305/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.