"Hừ, ngồi chờ chết, thế thì có khác gì cái chết." Lệ Quân phẫn nộ nhìn Mã Đinh, hỏi vặn lại.
Mã Đinh bức xúc, nói: "Liên quan quái gì đến tôi, có giỏi thì anh đi mà tóm kẻ bắt em trai mình." "Kẻ đó ở đâu." Lệ Quân vỗ mạnh xuống bàn, chiếc bàn phát ra vài tiếng cọt kẹt, sau đó theo tiếng vang nát bươm xơ
mướp, Mã Đinh nhìn mà trợn tròn mắt, anh ta nuốt xuống một ngụm nước bọt, lắp bắp nói: "Tôi có thể đưa
anh đi."
"Dẫn tôi đi ngay lập tức." Lệ Quân lạnh giọng nói, anh ta hận không thể ngay lập tức báo thù giúp em trai mình, bước ra từ sự thương tâm bức bách, cả người anh ta toát ra sát khí bén nhọn.
Mã Định cảm nhận thấy luồng sát khí toát ra từ đối phương, không khỏi rùng mình một cái, luồng sát khí đó khiến anh ta hoảng sợ, quá khủng bố, dường như khó có thể chống cự.
"Thế này đi, chúng ta chia nhau ra hành động, anh chịu trách nhiệm ám sát hắn, còn tôi sẽ bắt cóc Cố Họa Y" Mã Định nói nhỏ.
"Tùy anh, tôi chỉ muốn báo thù." Lệ Quân không kiên nhẫn khoát khoát tay, dường như không để lời nói của đối phương vào trong lòng. Mã Đinh thấy thế cắn răng nghiến lợi, cũng không thèm quan tâm nữa, dù anh ta có thành công hay không nhưng bắt được Cố Họa Y thì ít ra cũng có cơ hội đàm phán.
Đúng lúc này, Lý Phàm nhạy cảm nghe thấy hình như có tiếng súng, theo bản năng né sang một bên, đồng thời bịt chặt tai của Cố Họa Ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604297/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.