🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nói đến cũng thật trùng hợp, em trai nhà mình cũng xảy ra tranh chấp ở quán bar, trước sau cũng không nghĩ rằng Lý Phàm và em trai mình ở cùng một chỗ.
Rất nhanh, anh ta đã tới quán bar Thượng Minh, lúc anh ta đi vào thì thấy Sở Trung Thiên, khuôn mày anh ta không khỏi nhíu lại, chẳng lẽ em trai anh ta và Sở Trung Thiên xảy ra xích mích sao?
- Nếu nói như vậy, sự tình xử lý không tốt, có thể nói Sở Trung Thiên có địa vị nhất định ở Hán thành, đặc biệt là ở giới xã hội.

Tiểu Phi không để mất khí thế, lập tức bước vào, anh ta trừng mắt liếc em trai một cái rồi nói: “Đây chuyện gì, có phải mày lại chọc vào ngài Thiên không?”
Sở Trung Thiên có hơi nổi tiếng ở Hán thành, tuy rằng anh ta và Sở Trung Thiên không phải trên cùng một con đường, nhưng ít nhiều cũng phải cho Sở Trung Thiên mặt mũi, ngộ nhỡ mọi chuyện rắc rối, vậy thì không tốt.
Anh Tráng nhìn thấy anh trai Tiểu Phi tới thì vội vàng chạy lại, không quên khiêu khích nhìn thoáng qua Lý Phàm, anh ta tin anh trai mình đã tới thì khó khăn gì cũng sẽ được giải quyết dễ dàng.
Tựa như anh ta thấy được cảnh Lý Phàm bị anh mình đánh nửa chết nửa sống, nghĩ đến đây, trong lòng anh ta không khỏi vui mừng.
"Mày nói cái gì đi chứ?” Tiểu Phi thấy em trai không nói lời nào, nhịn không được bụp đầu đối phương một cái.
Anh Tráng cười gượng nói: “Em làm gì có lá gan đối đầu với ngài Thiên, là tên bắt con này đụng tới em, còn chặn ngang chuyện làm ăn của em”
Tiểu Phi nhìn theo hướng của em trai chỉ, anh ta dừng mắt trên người Lý Phàm, nhìn qua cách ăn mặc của Lý Phàm thì anh ta nghĩ đây không phải là dáng vẻ của một kẻ có tiền, hơn nữa anh ta cũng chưa từng nghe nói qua nhân vật nào như thế ở Hán thành.
Tuy nhiên sau khi biết em trai và ngài Thiên không phát sinh xung đột xong, anh ta may mắn nhẹ nhàng thở ra, nếu đấu với ngài Thiên thì hai bên đều thiệt, một cái giá quá lớn.
Anh ta kết luận Lý Phàm là một người bình thường, càng không nên để trong lòng, một khi đã như vậy thì mọi chuyện dễ xử lý hơn rồi.
Sở Trung Thiên không quên đứng qua phía Lý Phàm, nói: “Anh Tiểu Phi, vị này chính là bạn tôi, hay là thôi bỏ qua chuyện này đi”
Ông ta đã không truy cứu là nhượng bộ cuối cùng, giờ phút này chỉ muốn dĩ hòa vi quý, như vậy có thể bỏ bớt phiền toái không cần thiết.
Tiểu Phi hơi sửng sốt, nói: "Ngài Thiên, không phải tôi không cho anh mặt mũi, nhưng anh ta đụng tới em trai tôi, cùng lắm anh ta chỉ là một đàn em của anh mà thôi, anh đừng để mối quan hệ này bế tắc chỉ vì thiên vị một thằng đàn em chứ?”
sắc mặt Sở Trung Thiên trầm xuống, làm sao không hiểu ý đối phương được, đây rõ ràng là đang uy hiếp ông, ông cũng nhìn ra đối phương đã định đoạt chuyện này rồi.
Chẳng qua, Sở Trung Thiên cũng không sợ, cậu Lý là bạn của ông ta, cậu ấy sẽ không ngồi yên, hơn nữa thân phận thật sự của cậu Lý chính là thiếu chủ của Long Môn.
Sở Trung Thiên và Tiểu Phi đột nhiên rơi vào thế đối đầu, hai người nhìn nhau, không ai thuyết phục ai, đối với bọn họ mà nói, đều không muốn lùi bước.
Áp lực trên trán Tiểu Phi ngày càng nặng, anh ta không ngờ rằng sự nhẫn nại của Sở Trung Thiên lại lớn như vậy, vì một đứa đàn em mà làm thành thế này.
Anh ta dần dần bị yếu thế, vốn dĩ anh ta muốn chờ Sở Trung Thiên lùi lại một bước, nhưng bên kia không hề lùi bước, anh ta buộc phải lùi lại một bước vì áp lực.
Dù sao bây giờ anh ta cũng không có bất kỳ nhược điểm nào của Sở Trung Thiên, hơn nữa, mối quan hệ của Sở Trung Thiên ở Hán Thành mạnh hơn anh ta rất nhiều.
"Ngài Thiên, không thì như thế này đi? Tôi đánh anh ta một trận. Chủ yếu là để trút giận cho em tôi. Cũng không cần người khác xen vào"
Để giúp em trai tìm lại thể diện, Tiểu Phi mới nảy ra ý tưởng này, nếu Sở Trung Thiên vẫn không chịu đồng ý thì anh ta sẽ liều mạng với đối phương.
Sở Trung Thiên sau khi nghe xong, rơi vào trầm tư, ông ta nghĩ đi nghĩ lại, biện pháp này cũng không quá đáng, ông ta suy nghĩ kỹ càng, đồng ý với đối phương cũng là chuyện tốt.
“Được.” Sở Trung Thiên gật đầu.
Ông ta rất tin tưởng vào kỹ năng quyền anh của Lý Phàm, trước đó Lý Phàm đã từng đánh vài trận quyền anh ngầm, lúc đó không có đối thủ, cho đến bây giờ cũng chưa thấy có một đối thủ
nào có thể so tài với Lý Phàm.
Ông ta đương nhiên không tin Tiểu Phi có thể đánh bại Lý Phàm, càng không thể yêu cầu Lý Phàm dạy cho anh ta một bài học.
Tiểu Phi liếm khóe miệng, nắm đấm phát ra tiếng răng rắc, khi nhìn thấy Lý Phàm thì giống như nhìn thấy con mồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.