“Lý Phàm, không ngờ rằng cậu giỏi thật đấy. Tôi có lòng tốt tìm việc cho cậu, cậu lại không cần” Anh Long thấy Lý Phàm không mắc bẫy thì tức khắc cảm thấy khó chịu.
Đàn em của anh ta quái gở nói: “Anh Long, anh đừng tức giận với tên đần độn này. Nó là cái thá gì, nó hoàn toàn không so được với anh. Rõ ràng là đã nể mặt mà lại không cần!”
Anh Long nghe vậy mới nguôi giận hơn. Có người mắng Lý Phàm lời khó nghe, trong lòng anh ta lại càng vui vě.
“Lý Phàm, không biết có phải não mày úng nước thật hay không, anh Long nhà tạo cho mày cơ hội tốt như vậy mày lại từ chối.”
“Cần gì phải vậy, đây là một cơ hội tốt đấy. Có khi dựa vào năng lực của mày, làm mấy năm có thể trở thành đội trưởng đội bảo vệ đấy?
“Đúng là không biết điều”
Mọi người không ngừng chỉ trỏ bàn tán. Nếu Lý Phàm đồng ý thì bọn họ có thể cười nhạo anh đủ kiểu, mà nếu anh không đồng ý thì bọn họ sẽ cho rằng anh không biết xấu hổ.
Lý Phàm không muốn so đo cùng mấy người này, dù anh có đồng ý hay không thì những người này vẫn cái tính đó thôi.
“Lý Phàm, tôi nghe nói cậu ở rể, cậu cũng may mắn thật đấy” Anh Long lại lái sang chuyện khác chọc ngoáy anh, lời nói hay giọng điệu đều vô cùng giả dối.
Kiều Diễm Diễm chép miệng: “Lý Phàm, không ngờ đó, anh lại là người thích ăn cơm mềm”
“Tao lại quên mất, không phải nó là tên ở rể nổi tiếng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604275/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.