Lúc chủ xe Lamborghini nghe Khang Văn Hân gọi Lý Phàm, thì vẻ mặt bắt đầu trở nên cực kỳ khoa trương, không ngờ ông chủ câu lạc bộ lại là đồ đệ một người bình thường, nếu chuyện này truyền ra ngoài, có lẽ sẽ không ai tin.
Nhưng chuyện này không quan trọng, mà quan trọng là anh mới đạp xe, còn nhục mạ Lý Phàm.
“Cái đó, là tôi có mắt không thấy núi Thái Sơn, anh đừng cho là thật” Chủ xe Lamborghini vội cười xòa với Lý Phàm và Khang Văn Hân.
"Sư phụ, anh nói thử xem nên giải quyết thế nào?” Khang Văn Hân cung kính nhìn Lý Phàm, hỏi thăm ý kiến của anh.
“Cậu tự xem rồi giải quyết đi!”
“Vâng sư phụ, chuyện này cứ để tôi lo liệu” Khang Văn Hân ra lệnh với mấy bảo vệ khác: “Các người mau đuổi anh ta ra ngoài” Ông chủ đã lên tiếng, mấy bảo vệ đó đâu dám không nghe lời, cưỡng ép đuổi chủ xe Lamborghini ra ngoài.
Chủ xe Lamborghini không dám hó hé, đành phải cam chịu, mặc dù anh là cậu chủ ở Hán Thành, nhưng nếu so với thân phận của Khang Văn Hân, thì hoàn toàn cách xa một trời một vực.
Đến giờ anh vẫn chưa hiểu, rốt cuộc Lý Phàm có tài cán gì, mà có thể khiến Khang Văn Hân cam tâm tình nguyện làm đồ đệ anh ta?
Trong lòng thanh niên bảo vệ hoảng sợ, ngộ nhỡ Khang Văn Hân vì thế mà nổi giận, thì anh sẽ mất công việc này, anh do dự một lát, rồi chịu thua trước: “Ông chủ, lúc nãy tôi có mắt không trọng, giờ tôi biết sai rồi, ông chủ hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604249/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.