Sau buổi tiệc tối, Lý Phàm bảo Sở Trung Thiên sắp xếp người đưa nhạc Tĩnh Di về trường học.
Nhạc Tĩnh Di lưu luyến không rời nhìn Lý Phàm: "Anh Lý Phàm, hôm nay thật sự cảm ơn anh. Hai ngày nữa em mời anh ăn cơm được không?"
"Ừm, được rồi, em về cố gắng nghỉ ngơi. Sau này gặp chuyện như vậy nữa, cứ gọi cho anh là được." Lý Phàm cười xoa đầu Nhạc Tĩnh Di.
Nhạc Tĩnh Di nở nụ cười ngọt ngào, khẽ hỏi: "Vậy khi không có việc gì em gọi cho anh được không?" "Đương nhiên là được, cô bé ngốc này. Xe đến rồi mau về trường nghỉ ngơi đi." Nhạc Tĩnh Di cười tít mắt thoáng ngượng ngùng nhìn Lý Phàm, sau đó vui vẻ ngồi vào trong chiếc Mercedes. Sở Trung Thiên cười híp mắt nói: "Tuổi trẻ thật tốt. Cô bé Nhạc này đúng là không tồi." Lý Phàm không nói gì chỉ nhìn Sở Trung Thiên: "Dương Tiền Tiến có chết hay không cũng chẳng sao. Ông hãy điều tra chị Thu này thật kỹ. Tôi muốn biết chỗ ẩn nấp của cô ta." "Đã rõ, tôi sẽ cho người điều tra thật kỹ" Sở Trung Thiên rất nghiêm túc nói. Lý Phàm gật đầu khoát tay với Sở Trung Thiên, chuẩn bị đi dạo bờ sông một mình.
Lúc này chuông điện thoại di động vang lên, Lý Phàm lấy điện thoại ra xem. Thấy điện thoại là của Trần Thanh Mai gọi tới, Lý Phàm khẽ lắc đầu: "Ha ha, ngó lơ cô một lát." Lý Phàm lắc lư di động trong tay, đợi tiếng chuông reo lần thứ hai kéo dài hồi lâu mới nhận cuộc gọi. Trần Thanh Mai vừa đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604239/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.