“Tôi không biết ai là người thuê, tôi chỉ nghe lệnh làm việc thôi, người đó bảo chúng tôi bắt Dương Tiền Tiến đi” “Các anh chỉ bắt đi thôi? Hay muốn giết ông ta?”
“Là giết, chúng tôi sẽ đưa ông ta đến bến đò bỏ hoang, giết xong thì ném xác xuống sông” Người đàn ông thô kệch thành thật nói hết những gì mình biết cho Lý Phàm.
Lý Phàm khẽ cười giơ nắm đấm lên. Kình phong ập tới, nắm đấm đập vào lưng người đàn ông thô kệch, làm xương sống anh ta vỡ nát. Lý Phàm nhặt đoản kiếm lên, tiếp tục leo lên trên. Lần này Lý Phàm không gặp bất kỳ trở ngại nào, thuận lợi đến tầng Dương Tiền Tiến đang ở. Lý Phàm vừa nhấc chân ra khỏi cầu thang bộ, thì một bóng đen mang theo hình phong ập tới. Bóng đen là một cây trường côn đen tuyền, như được chế tạo từ thép không gỉ. Lý Phàm hạ thấp người, lướt qua trường côn từ bên dưới, đồng thời đâm đoản kiếm trong tay.
Ánh kiếm lạnh lẽo đâm vào bụng người đàn ông cầm côn, anh ta thầm kinh hãi, không ngờ Lý Phàm còn có năng lực phản kích, vội lùi về sau.
Một bước, hai bước, ba bước. Người đàn ông cầm côn lùi ba bước mới ngừng lại, không phải anh ta muốn ngừng lại, mà anh ta buộc phải ngừng lại. Vì đoản kiếm trong tay Lý Phàm đã kề sát cổ anh ta. Người đàn ông cầm con nuốt nước miếng: “Cậu em, có chuyện gì thì từ từ nói, chúng ta đều là người giang hồ, người một nhà mà”
Lúc nói, người đàn ông cầm côn ra sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604225/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.