Long Hạo Thiên ánh mắt hoảng sợ, nhìn Lý Phàm bước từng bước tới gần mình, lúc này Long Hạo Thiên thầm cảm thấy vô cùng hối hận.
Hối hận vừa rồi không nên quá bất cẩn, cứ như vậy đi tìm Cố Họa Y, mà nên chọn lúc Lý Phàm không có ở đây hãy đi tìm Cố Họa Y mới đúng. Nhưng bây giờ hối hận cũng chẳng có tác dụng, Long Hạo Thiên chỉ có thể trông cậy vào bốn vệ sĩ thôi. Sau khi nhìn thấy bốn vệ sĩ ngã trên mặt đất, Long Hạo Thiên hoàn toàn tuyệt vọng. Bốn vệ sĩ nằm bất động trên mặt đất giống như chết, hơn nữa, miệng ai cũng có máu tươi chảy ra. Long Hạo Thiên lập tức hoảng hốt, hi vọng cuối cùng đã tan biến, giờ chỉ có thể chạy trốn mà thôi.
Long Hạo Thiên không khỏi bối rối, chạy bán sống bán chết, nghiến răng phát huy ra một trăm hai mươi phần trăm tốc độ, nhưng bình thường Long Hạo Thiên không chịu rèn luyện, lúc này dù có cố hết sức thì cũng không chạy nhanh được.
Lý Phàm lắc đầu mỉm cười, anh không đuổi theo Long Hạo Thiên, mà đá một đá vào lon nước ven đường. Lon nước bị Lý Phàm đá bay ra ngoài, tốc độ nhanh như đạn pháo, ngay lập tức đập vào lưng Long Hạo Thiên. "Phụt!" Long Hạo Thiên phun ra một ngụm máu tươi, lảo đảo hai bước rồi ngã xuống đất, cảm thấy hình như tất cả xương cốt phía sau lưng đã đứt gãy. Lý Phàm thong thả đi tới, đến bên cạnh Long Hạo Thiên thì dừng lại, chân phải giẫm thẳng lên mặt Long Hạo Thiên.
Gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604172/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.