"Vừa rồi anh chạy hơi nhanh nên có lẽ ông cụ bảo vệ đã bị dọa sợ, lẽ ra ông cụ trông coi nghĩa trang này phải rất can đảm mới đúng, như vậy thì có hơi nhát gan.” Lý Phàm có chút bất đắc dĩ nói.
Lý Phàm là người nói vô tình nhưng Cố Hoạ Y cùng Trần Hiểu Đồng lại là người nghe có tâm, có thể khiến người gác cổng già xem Lý Phàm là quỷ, thì vừa nãy tốc độ chạy của Lý Phàm phải nhanh đến đâu? Nghĩ đến đó, trong lòng hai người phụ nữ lại gợn sóng.
Lý Phàm mở cửa ghế sau để Cố Hoạ Y cùng Trần Hiểu Đồng ngồi vào, sau đó Lý Phàm ngồi vào ghế lái, chậm rãi lái về thành phố.
Trên đường trở về, có một chiếc xe tuần tra chạy về phía Lý Phàm loa của xe cảnh sát hét lên yêu cầu Lý Phàm tấp vào lề và dừng lại.
Lý Phàm có chút nghi hoặc dừng xe vào lề, đồng thời hạ cửa kính xe xuống nhìn chiếc xe tuần tra đang lao tới.
Thấy chiếc taxi dừng lại, thanh tra Vương không đợi chiếc xe tuần tra mà mình đang ngồi dừng lại đã mở cửa và nhảy ra khỏi xe.
Thanh tra Vương ba chân bốn cẳng bước nhanh bước nhanh đến bên cạnh xe taxi, nghiêm túc nhìn Lý Phàm đang hạ cửa xe xuống.
"Anh chạy từ nghĩa trang về đấy à? Đã trễ thế này anh còn đến nghĩa trang làm gì?" Thanh tra Vương hỏi một câu bén ngót.
Mấy tên tuần tra theo sau thanh tra Vương cũng đi tới và nhìn chằm chằm Lý Phàm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604169/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.