Thấy Ngô Đạo Văn bỗng xuất hiện, Lý Phàm hơi sửng sốt, rồi không hề do dự kéo Cố Họa Y qua đó.
Sau khi chạy vào phòng Ngô Đạo Văn, Cố Họa Y đã hơi thở dốc.
“Ông Ngô, ông đang làm gì đấy, sao tôi thấy ông có hơi lén la lén lút?”
Lý Phàm hỏi thẳng.
Ngô Đạo Văn liếc nhìn Cố Họa Y, rồi gượng cười nói: “Tôi gặp phải chút chuyện rất khó giải quyết, không biết phải xử lý thế nào, nên hơi...”
Lý Phàm khẽ gật đầu, nhìn cánh cửa nhỏ ở cuối phòng: “Tôi có thể ra ngoài từ chỗ này không?”
“Tất nhiên là được, để tôi tiễn hai người ra ngoài, cậu Lý xem thử lát nữa cậu có rảnh để nói chuyện riêng với tôi không?”
Ngô Đạo Văn nhìn chằm chằm Lý Phàm nói.
Lý Phàm cười nói: “Được, đợi tôi đưa Họa Y về rồi, ông muốn nói gì cũng được.”
“Được, thật sự quá tốt rồi.”
Ngô Đạo Văn sải bước đi tới trước cánh cửa nhỏ, rồi mở cửa ra ngoài trước.
Phía sau cánh cửa nhỏ là một mật đạo, rõ ràng đây là con đường mà Ngô Đạo Văn chẩn bị để chạy trốn.
Lý Phàm và Cố Họa Y cùng đi vào, sau khi đi qua nhiều khúc cua đã tới bãi đậu xe.
“Con đường chạy trốn này của ông được tu sửa rất tốt, ra thẳng bãi đậu xe, ông lên xe tôi đi.” Lý Phàm nói xong thì đi tới chiếc Mercedes-Benz, rồi mở cửa xe.
Cố Họa Y ngồi ghế phụ, còn Ngô Đạo Văn thì ngồi ghế sau, Lý Phàm khởi động xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604138/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.