“Cô cả Phương của tôi ơi, tôi cũng đâu có yêu cầu nhà họ Phương các cô giúp tôi thu dọn tàn cuộc. Lúc trước tôi đã nói rõ với các cô rồi, tôi có thể tự giải quyết những chuyện này, là do các cô tự mình đa tình, nhất định phải nhúng tay vào”
Nghe Lý Phàm trả lời như vậy, Phương Nhược Tuyết lập tức nổi trận lôi đình, cô ta vừa định lớn tiếng chỉ trích Lý Phàm nhưng lại bị Cố Hoa Y ở bên cạnh ngăn cản.
“Được rồi, được rồi, cô Phương, Lý Phàm, cả hai người đều ít nói lại đi.”
Cố Hoa Y vội vàng tách hai người ra để ngăn họ cãi nhau. “Dù thế nào đi nữa thì lần này hai người đều đại diện cho nhà họ Phương đến tham gia Đại hội điêu khắc ngọc. Bây giờ hai người là cùng một phe, hai người nhất định phải đồng tâm hiệp lực, như vậy mới có thể trổ hết tài năng trong Đại hội điêu khắc ngọc, nếu không hai người làm vậy chẳng phải để người khác cười nhạo sao?”
Nghe Cố Hoa Y nói vậy, hai người họ cũng không nói thêm gì, cả hai đều quay đầu đi, không muốn nhìn đối phương nữa, kẻo mình lại tức giận.
Khi họ đến nơi đăng ký thì thấy rất đông người, nếu phải xếp hàng thì ước chừng chờ tới trời tối vẫn chưa đến lượt mình. Dù sao đây cũng là cách đăng ký ẩn danh, lúc đó chỉ cần lấy được giấy mời từ hội trường là được. Vậy nên Lý Phàm đi thẳng về nhà, Phương Nhược Tuyết không có quyền nói chuyện, cũng chỉ có thể về theo anh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604088/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.