“Ha ha, ông Bát, ông nêu ý kiến của ông trước đi?”
Long Ba cười lạnh nói.
“Chuyện này, đương nhiên là ông trung thành với Long Môn, những gì ông có được đều do Long Môn ban cho. Chỉ cần ông cháu lên tiếng, Bát gia này nhất định sẽ nghe theo.”
Bát gia cũng là kẻ gian xảo, lúc này không thể để lộ gốc gác được nên đương nhiên là ông ta sẽ nói lời khách sáo.
Long Ba cũng không muốn biết thái độ của Bát gia, vừa nãy anh ta hỏi vậy chỉ để lót đường cho câu tiếp theo mà thôi.
“Bát gia đúng là biết thời thế, ông nội cháu nói cũng không sai.” Long Ba cố ra vẻ sâu xa.
“Ồ? Ông nội cháu nói gì về ông?”
Bát gia hơi căng thẳng hỏi.
Long Ba chỉ cười không nói khiến ông ta càng căng thẳng hơn: “Tiểu Ba, cháu mau nói đi. Chỉ cần cháu nói, Bát gia sẽ tặng cháu một món quà lớn.”
“Qùa lớn thì không cần, nếu Bát gia muốn biết thì giúp cháu xử lý Lý Phàm đi. Đây hẳn là chuyện dễ như trở bàn tay với ông nhỉ.”
Long Ba cảm thấy đã mớm đủ lời rồi mới thẳng thắn nói ra yêu cầu của mình.
Vẻ mặt của Bát gia thay đổi trong nháy mắt, ông ta cười xòa nói: “Xử, xử lý Lý Phàm à, chỉ sợ ông có lòng mà không có sức.”
“Bát gia, ông có ý gì? Lẽ nào ông không muốn biết ông nội cháu nói gì về ông sao?”
“Ha ha, không biết thì không biết thôi. Nhưng thằng cháu trai này mày muốn giả vờ làm đại gia trước mặt ông đây vẫn còn kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604080/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.