“Chân tướng sự thật chẳng phải đã rõ ràng trước mặt anh rồi sao? Anh không tin một câu nói của tôi có thể đẩy anh đến bước đường cùng, cho nên tôi bèn để anh xem thử năng lực của tôi đấy, anh chỉ cần biết tôi có năng lực có thể giẫm đạp sự kiêu ngạo của anh xuống đất là được rồi.”
Lý Phàm ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
Thấy vẻ mặt kiêu ngạo của Lý Phàm, mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo.
Thật sự đúng như Lý Phàm nói, chuyện đã rõ ràng như thế rồi, Lý Phàm chỉ là gọi một cuộc điện thoại, chỉ thế mà thôi.
Nhưng một cuộc điện thoại đã đủ khiến Long Ba hối hận cả đời.
Nếu thời gian có thể quay lại, khi nãy chắc chắn Long Ba sẽ không kiêu ngạo như thế.
Tiếc là thời gian không thể đảo ngược được nữa, Long Ba ngay cả chỗ để mua thuốc hối hận cũng không có, chỉ có thể nhịn đau chịu được hiện thực.
“Anh Ba, trông tên này không đơn giản đâu, chúng ta có cần…”
Bên cạnh có người muốn khuyên Long Ba tạm thời nhượng bộ trước, nhưng còn chưa nói hết lời đã bị Long Ba liếc.
“Hừ! Vua cũng thua thằng liều, ông đây thà làm ngọc vỡ không làm ngói lạnh! Bị đội xe đuổi thì đuổi thôi, giấy phép FIA Super* không còn cũng chẳng sao! Nhưng ông đây nuốt không trôi cục tức này!”
*Giấy phép FIA Super: Bằng lái xe cho tay đua tham gia thi đấu.
Long Ba nghiến răng vặn vai, đẩy hai người đang giữ lấy vai mình ra, trợn tròn mắt, phẫn nộ nhìn Lý Phàm.
“Lý Phàm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604072/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.