Nhìn thấy Trát Thố bay ngược ra, hai người sư đệ kia mặt mày bỗng thay đổi, đều biết Lý Phàm không phải là dễ đối phó như kia rồi.
Bụp!
Trát Thố ngã xuống đất, trong miệng lại phun ra một ngụm máu tươi.
Trát Thố giãy giụa muốn đứng dậy, lại cảm thấy xương cốt toàn thân đều giống như nứt vỡ, căn bản không thể dùng sức đứng dậy.
Cảm giác kinh sợ đã tràn ngập trong lòng Trát Thố, trong lòng Trát Thố đã vô cùng hối hận, lúc đầu không nên cậy mạnh tới tìm Lý Phàm báo thù cho Vượng Cát.
Bây giờ thù còn chưa có báo, ngược lại lôi vào bản thân vào.
“Đi, đi mau!”
Trát Thố lực bất tòng tâm nói, muốn lớn tiếng nói chuyện cũng không làm được.
Hai người sư đệ trong lòng đã hoảng rồi, nghe thấy Trát Thố bảo đi mau, sau khi nhìn nhau thì muốn lùi lại rồi rời đi.
Lý Phàm lạnh giọng nói: “Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, anh xem nhà của tôi là nơi nào? Đạp hỏng cửa cũng phải đền.”
“Đền, tuyệt đối sẽ đền, anh nói bao nhiêu tiền? Chúng tôi bây giờ cho anh.”
Hai người sư đệ vừa nói vừa lùi lại, định lùi tới đằng sau Trát Thố rồi mau chóng kéo Trát Thố chuồn đi.
Lý Phàm đi ra, nhìn hai người sư đệ của Trát Thố lùi từng bước ra sau, trên mặt xuất hiện nụ cười khẽ.
“Là Trình Tư Vũ bảo các người tới sao?”
“Không, không phải, là chúng tôi chủ động muốn tới, tới báo thù cho Vượng Cát sư huynh.”
Lý Phàm không có ngờ, vốn tưởng ba người Trát Thố là bị Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604063/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.