“Đáng chết! Cậu vậy mà làm Phật gia bị thương! Phật gia sẽ không khách sáo với cậu!”
Vượng Cát sờ vết thương trên trán, nhìn vết máu chảy đầm đìa trên tay, trong đôi mắt đều sắp có thể phun ra lửa rồi. Kể từ khi tu luyện công phu có thành tựu tới nay, còn chưa có cái gì có thể làm tổn thương tới Vượng Cát.
Nhưng lúc này Lý Phàm lại làm Vượng Cát bị thương, điều này khiến Vượng Cát vừa kinh ngạc vừa tức giận, hận không thể túm lấy Lý Phàm ép hỏi một phen tử tế, hỏi ra cái Lý Phàm dùng vừa rồi là công ty quỷ quái gì.
Lý Phàm mỉm cười thản nhiên nói: “Chỉ với trình độ mèo ba chân này của anh, cũng chỉ có thể đả động tới kẻ yếu vô tri, nếu như thức thời thì mau chóng xin lỗi cho mấy lời tục tĩu bẩn thỉu của anh vừa rồi đi.”
“Nói xin lỗi cái đầu cậu! Phật gia hôm nay phải dạy dỗ cậu một cách tử tế, khiến cậu biết sự lợi hại của Phật gia!” Vượng Cát thẹn quá hóa giận, đừng nói xin lỗi, cho dù là bây giờ tức tối rời đi cũng đều là điều Vượng Cát không muốn.
“Ông chủ Trình, tôi đánh chết cậu ta không sao chứ?” Vượng Cát đưa mắt nhìn sang Trình Tư Vũ. Dù sao có quan hệ thuê mướn với Trình Tư Vũ, nếu như đánh chết người gây ra phiền phức cho Trình Tư Vũ, vậy thì không dễ làm rồi.
Bây giờ Vượng Cát chung quy là vệ sĩ của Trình Tư Vũ, vẫn là phải suy nghĩ tới thái độ của Trình Tư Vũ.
Trình Tư Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604059/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.