Cố Thiệu Phong thật sự ghen tị đỏ hết cả mắt, nếu như có thể có được một căn biệt thự với giá vốn, giữ nó hai năm rồi lại bán, cứ dựa theo xu hướng tăng lên của bất động sản, chỉ cần bán đi là có thể có được một khoản tiền dưỡng già rồi.
Lý Phàm mỉm cười lắc đầu: “Chú ba, tôi thật sự không có mặt mũi lớn như vậy đâu, tôi có thể mua với giá vốn đó là cậu cả nhà họ Khang làm phí bái sư, nếu như chú muốn mua thì cùng lắm cũng chỉ có thể giảm cho chú 20% mà thôi.”
Giảm 20% đối với người mua nhà mà nói đã là một chiếc khấu hơn bình thường, cho dù có tìm quan hệ có mặt mũi đi nữa, giá phòng có thể giảm 10% xem như là ép trâu lắm rồi.
Đối với một căn biệt thự có giá trị như thế, giảm giá 10% là một cái giá không ít rồi chứ đừng nói chi là giảm tới 20%.
Trong nháy mắt sắc mặt của Cố Thiệu Phong xụ xuống, giảm 20% hoàn toàn không phù hợp với tâm lý mong muốn của ông ta.
“Cái này, cái này hơi ít, nói như thế nào cũng phải giảm giá 50% có đúng không, nếu không thì nó cũng chẳng làm rạng rỡ mặt của cậu cả nhà họ Khang, càng không làm rạng rỡ mặt của sư phụ cậu cả nhà họ Khang là cậu đây.”
Cố Thiệu Phong bài vẽ một trận, muốn để Lý Phàm cố gắng thêm một chút, cho mình có chút lợi ích.
Người có được lợi ích làm sao có thể so với Cố Thiệu Dũng cái gì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604048/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.