Người đàn ông trung niên béo ú quả thật bị số tiền cá cược của Khang Văn Hân dọa sợ hết hồn.
Không phải sáu tỷ hay sáu chục tỷ.
Tình huống bây giờ, mà dám bỏ ra sáu chục tỷ cược Lý Phàm thắng, đúng là chỉ có kẻ điên mới làm.
Nhưng anh chàng trước mặt này lại lên tiếng muốn cược sáu trăm tỷ, anh ta xem tiền là giấy sao?
Khang Văn Hân liếc mắt nhìn người đàn ông béo ú: "Tôi cược bao nhiêu thì liên quan gì đến ông?"
"Ha ha, tôi chỉ không nỡ nhìn tiền của cậu trôi sông đổ biển. Nếu cậu có tiền, không bằng đặt cược vào tôi, dù sau lát nữa cậu cũng không thắng được, thay vì kiếm lợi cho nhà cái không bằng kiếm lợi cho tôi đi!"
Người đàn ông béo ú nghĩ rất hay.
"Kiếm lợi cho ông? Dựa vào đâu? Tôi đưa tiền cược cho ông, vậy ông có thể chung nổi tỷ lệ một ăn mười sáu không?"
"Thì là, tôi làm sao có thể chung nổi chín nghìn sáu trăm tỷ chứ. Nhưng Lý Phàm chắc chắn sẽ không thắng đâu."
Người đàn ông béo ú nói chắc nịch.
"Sư phụ tôi chắc chắn sẽ thắng, không tin ông cứ chờ xem."
Khang Văn Hân nói xong móc thể ngân hàng ra bảo nhân viên phục vụ quẹt thẻ.
Người đàn ông béo ú trố mắt ngoác mồm một hồi, đợi sau khi Khang Văn Hân đặt cược xong ông ta mới sán tới bên cạnh Khang Văn Hân.
"Đệch, Lý Phàm là sư phụ của cậu sao? Chắc không phải người cược Lý Phàm thắng ở trận trước, kiếm được ba trăm tỷ là cậu đó chứ?"
Thấy dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604003/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.