“Công ty nhà cậu? Không cần thiết.”
Lý Phàm lạnh nhạt nói.
Khang Văn Hân cười xấu hổ, ngậm miệng không nói nữa.
Nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc xong, Lý Phàm và Khang Văn Hân cùng nhau ôm đồ xuống lầu, Trần Hiểu Đồng nắm tay Cố Họa Y, nói một số chuyện vui vẻ để Cố Họa Y khôi phục lại cảm xúc.
Bốn người leo lên Mercedes, Khang Văn Hân lái xe rời đi.
Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong đứng trước của sổ, nhìn Mercedes rời đi, trên mặt đều lộ ra nụ cười chiến thắng.
“Lần này tốt rồi, cuối cùng cũng được như mong muốn, đuổi được chi thứ hai đi.”
Cố Thiệu Dũng đắc chí nói.
“Hơn nữa bây giờ tình hình công ty rất tốt, chỉ dùng ba tỷ đã có thể mua được cổ phần của chi thứ hai, chúng ta lời to.”
Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong nhìn nhau cười, cùng ra khỏi phòng họp.
Lý Phàm ngồi trên ghế phụ lái của Mercedes, lấy điện thoại ra cài đặt điểm đến, bảo Khang Văn Hân chạy theo hướng dẫn chỉ đường.
Khang Văn Hân dựa theo hướng dẫn chỉ đường, nhanh chóng lái xe ra trung tâm thành phố.
Nhìn con đường hoang vắng ở hai bên, Cố Họa Y hơi buồn bực hỏi: “Sao lại ra trung tâm thành phố? Định đi đâu vậy.”
“Đi tặng quà bất ngờ cho em đó, sắp đến rồi.”
Lý Phàm vui vẻ nói.
“Bất ngờ? Cái nơi khỉ ho cò gáy này thì có bất ngờ gì chứ.”
Cố Họa Y vô cùng khó hiểu.
Trần Hiểu Đồng chỉ ra ngoài cửa sổ, hơi kinh ngạc nói: “Chỗ này cũng không tính là nơi khỉ ho cò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/603999/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.