“Tôi không phải cao nhân nào cả, mà chỉ là một người bình thường”
Lý Phàm khẽ cười nói tiếp: “Mấy người còn đánh nữa không? Nếu đánh thì tiếp tục, không thì chúng ta nói chuyện bồi thường” Hàn Thế Kiệt hoàn toàn không muốn đánh nữa, từ chiêu thức lúc nãy của Lý Phàm, ông đã nhìn ra mình không phải là đối thủ của anh, nếu đánh tiếp chẳng khác nào tìm con đường chết. “Mong cậu Lý đợi một tý, để tôi đi bàn bạc với đồ đệ vô dụng của tôi đã
Hàn Thế Kiệt chắp tay nói, rồi sải bước đi tới trước mặt Điền Kim Minh, nhéo tai anh ta, kéo vào phòng kho. Vừa đóng cửa phòng kho, Hàn Thế Kiệt đã lạnh lùng nói: “Tên nghiệp chướng này! Cậu có biết lần này đã đá trúng tấm sắt rồi không? Dù ông đây liều mạng cũng chẳng giải quyết được.” Điền Kim Minh cũng bị bản lĩnh lúc nãy của Lý Phàm dọa sợ, chỉ phun một ngụm trà cũng có thể tổn thương người khác, chẳng phải chuyện này chỉ có trong phim thôi à? Sao giờ ngoài đời thực cũng có cao nhân thế này?
"Sư phụ, tôi biết sai rồi, nhưng giờ chẳng phải đâm lao đành phải theo lao à, sao tôi có thể bồi thường nổi 300 tỷ? Đừng nói là 300 tỷ, dù là 60 tỷ tôi cũng không có đâu ra được.” Điền Kim Minh ủ rũ nói. “Chẳng phải hồi sáng cậu đã thu 15 tỷ của người ta à, sao ngay cả 60 tỷ cũng không có vậy? Cậu đừng giả vờ nghèo khổ với tôi!” “Chẳng phải là vì gần đây tôi xui xẻo à, hơn nữa việc kinh doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/603984/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.