🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 380: KIẾM CHUYỆN?
Tào Tuyết Phi để điện thoại xuống, có hơi căng thẳng nhìn ba mẹ chồng tương lai đang ngồi đối diện.
“Con đã liên lạc rồi, ngày mai Họa Y chắc chắn sẽ tới, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà đột nhiên đẩy bữa tiệc đính hôn của chúng con lên sớm hơn vậy.”
Triệu Giai Minh dùng chân đụng nhẹ Tào Tuyết Phi: “Tuyết Phi, em không cần hỏi nhiều, đây là ngày mà người trong nhà mời người về xem.”
Trong mắt Tào Tuyết Phi vụt qua một tia nghi hoặc, có điều vị hôn phu đều nói như vậy rồi, Tào Tuyết Phi cũng không tiện tiếp tục truy hỏi.
“Tuyết Phi, con gọi điện cho người quen đi, người quen ở Hán Thành đều mời tới, đổi tới ngày mai có hơi gấp, nhưng vẫn là phải mời nhiều tới cho náo nhiệt.”
Tào Tuyết Phi gật đầu, cầm điện thoại tiếp tục gọi điện thoại.
Ba mẹ của Triệu Giai Minh đứng dậy, cùng đi ra khỏi phòng, sau khi hai người lẩm bẩm vài câu, ba của Triệu Giai Minh cầm điện thoại gửi tin nhắn đi.

Tin nhắn chuyển qua tầng tầng lớp lớp, cuối cùng chuyển tới điện thoại của Trương Đức Võ.
Sau khi xem xong tin nhắn Trương Đức Võ khẽ suýt sáo, lông mày nhướn cao: “Kêu người chuẩn bị đi, chuẩn bị thêm vài phương án, bắt buộc phải khiến Lý Phàm chết!”
“Rõ.”
Thủ hạ của Trương Đức Võ bắt đầu hành động, sắp xếp mọi thứ cần trong bữa tiệc đính hôn, tiến hành bước cuối cùng cho kế hoạch ngày mai.

Trưa hôm sau.
Trước cửa hải sản Ngự Cảng được kết cổng vòm đỏ rực, treo rất nhiều ảnh của Tào Tuyết Phi và Triệu Giai Minh, trên màn hình LED ở lối vào hiện dòng chữ chúc mừng lễ đính hôn của hai người.
Không ít khách khứa được mời tới, đều lườm lượp lịch sự tới quầy lễ tân đăng ký, sau đó đi tới sảnh tiệc đã chuẩn bị sẵn.
Tào Tuyết Phi và Triệu Giai Minh đứng ở đại sảnh khách sạn tiếp đón khách khứa, thấy phần lớn đều là người xa lạ không quen biết, trong lòng Tào Tuyết Phi càng thêm nghi hoặc.
“Giai Minh, những người này sao đều chưa từng gặp qua vậy, chúng ta chỉ là tổ chức bữa tiệc đính hôn, sao lại mời nhiều người như vậy.”
“Đều là họ hàng ở quê, tập tục của bên bọn anh chính là như vậy, em đừng nghĩ nhiều, cố gắng tiếp đón khách khứa đi, ờm, đó là Cố Họa Y sao?”
Triệu Giai Minh chỉ về phía cửa, thấy Cố Họa Y khoác tay Lý Phàm đi vào, trong lòng Triệu Giai Minh rất ngưỡng mộ.
Tào Tuyết Phi tuy cũng khá xinh đẹp, nhưng cũng chỉ là mỹ nữ 80 điểm, so với mỹ nữ 100 điểm như Cố Họa Y, vậy thì kém rất xa.
Thấy Lý Phàm ăn mặc bình thường, lại có mỹ nữ đi cùng, là đàn ông đều sẽ ngưỡng mộ đố kỵ tới đỏ mắt.
Cố Họa Y rút ra bao lì xì đã chuẩn bị trước, sau đó viết tên của mình vào danh sách quà của khách.
Tào Tuyết Phi và Triệu Giai Minh đi về phía hai người.
“Họa Y, cậu tới rồi, tớ nhớ cậu chết đi được.”
Tào Tuyết Phi ôm lấy Cố Họa Y.
Cố Họa Y cười rồi nói: “Lâu rồi không có gặp, hôm nay xem cô dâu có phải rất kích động không.”
“Cô dâu gì chứ, tớ đây là đính hôn, còn chưa tới lúc làm cô dâu, vị này là vị đó của nhà cậu Lý Phàm sao?”
Tào Tuyết Phi tò mò nhìn Lý Phàm.
Nghe không ít tin đồn liên quan tới tên vô dụng Lý Phàm, lần này vẫn là lần đầu tiên Tào Tuyết Phi gặp được Lý Phàm.
“Ừm, anh ấy chính là chồng của tớ Lý Phàm, cậu không giới thiệu vị hôn phu của cậu sao.”
“He he, vị hôn phu của tớ tên Triệu Giai Minh, tự mình mở công ty sửa chữa, sau này Họa Y cậu có làm ăn ở phương diện sửa chữa thì phải chiếu cố nhiều nha.”
Tào Tuyết Phi cười tươi nói.
Sự chú ý của Triệu Giai Minh đều đặt trên người của Cố Họa Y, bị vẻ đẹp kinh diễm của Cố Họa Y thu hút.
Lý Phàm chắn ngang một bước, cản tầm nhìn của Triệu Giai Minh.
Lông mày của Triệu Giai Minh nhíu lại, đối với hành vi của Lý Phàm có hơi bất mãn, chỉ là bây giờ không thích hợp xảy ra xung đột với Lý Phàm, cho nên Triệu Giai Minh chỉ có thể đè nén lửa giận trong lòng xuống.
Ánh mắt di chuyển, Triệu Giai Minh nhìn sang hai người cách đó không xa, mắt lập tức sáng lên.
Người Triệu Giai Minh nhìn thấy là thủ hạ của Trương Đức Võ người sắp xếp sự cố ngẫu nhiên, tuy Triệu Giai Minh chỉ gặp mặt hai người đó một lần, nhưng cũng biết mục đích của hai người đó chính là vì để xảy ra xung đột với Lý Phàm.
“Nhìn thấy hai người quen, anh đi chào hỏi một chút.”
Triệu Giai Minh nói một câu, mau chóng đi về phía hai người đó.
Lý Phàm nheo mắt nhìn hai người đó, cũng không có để ý bọn họ, chắp tay đứng nghe Cố Họa Y vào Tào Tuyết Phi nói chuyện phiếm.
Triệu Giai Minh đi tới bên cạnh hai người đó, đè thấp giọng nói: “Anh Vương, anh Hoa, thằng đó chính là Lý Phàm, rất hung hăng.”
“Ừm, biết rồi, dẫn chúng tôi qua xem thử.”
Triệu Giai Minh dẫn anh Vương và anh Hoa đi tới, cười rồi nói: “Tuyết Phi, vị này là anh Vương, vị này là anh Hoa, bọn họ đều là khách hàng quan trọng của công ty anh, ở trong giới bất động sản có không ít mối quan hệ, sau này công ty của nhà chúng ta phải nhờ anh Vương và anh Hoa chiếu cố.”
Nghe lời giới thiệu của Triệu Giai Minh, Tào Tuyết Phi không dám chậm trễ, vội vàng cười rồi bắt tay với hai người: “Cảm ơn anh Vương, cảm ơn anh Hoa, hai anh có thể tới tham gia bữa tiệc đính hôn của chúng tôi, đó là vinh hạnh của chúng tôi.”
“Khách sáo rồi, mọi người đều là quan hệ đôi bên cùng có lợi, không biết hai vị này là?”
Anh Vương liếc nhìn Lý Phàm, sau đó ánh mắt nóng bỏng nhìn Cố Họa Y, trong mắt có tia dục vọng không che đậy được.
Anh Hoa cũng nhìn chằm Lý Phàm với sự khát vọng, ánh mắt quét trên người Cố Họa Y từ trên xuống dưới, rồi lại từ dưới lên trên, giống như muốn dùng ánh mắt nhìn xuyên qua lớp áo sơ mi của Cố Họa Y.
Cố Họa Y rất chán ghét ánh mắt của hai người này, lùi lại một bước đứng ở đằng sau Lý Phàm.
Khóe môi của Triệu Giai Minh hơi nhếch lên, cười giới thiệu: “Vị mỹ nữ này là Lý Phàm, bạn học tốt của vị hôn thê của tôi, cũng là nữ cường nhân của nhà họ Cố, vị này là chồng của cô Cố – Lý Phàm, đệ nhất phế vật trong truyền thuyết của Hán Thành.”
Sắc mặt của Tào Tuyết Phi trở nên có hơi khó coi, ánh mắt oán trách nhìn Triệu Giai Minh: “Giai Minh, anh, anh sao lại nói như vậy chứ.”
“Anh đâu có nói điêu, đây là chuyện người Hán Thành chúng ta đều biết.”
Triệu Giai Minh cười rồi nói, không hề cảm thấy mình làm sai.
Biết có người muốn đối phó Lý Phàm, càng biết người muốn đối phó Lý Phàm có lai lịch không nhỏ, tất cả những điều này đều khiến Triệu Giai Minh không hề lo ngại gì.
Tào Tuyết Phi bực tức giậm chân, cúi đầu đi về phía Cố Họa Y: “Họa Y, cậu đừng tức giận, tớ cũng không biết Giai Minh hôm nay sao lại trở nên như thế này.”
“Không sao, các cậu nói chuyện đi, chúng tớ đi vào trong trước.”
Cố Họa Y miễn cưỡng mỉm cười rồi nói.
Anh Vương chặn đường, đưa tay nói với Cố Họa Y: “Cô Cố, đừng vội, chúng ta còn chưa có làm quen mà, ít nhất phải nắm tay hôn môi cái đã, ha ha ha.”
Lý Phàm nhìn anh Vương với ánh mắt lạnh lẽo: “Anh là muốn gây chuyện?”
“Ha ha, chúng tôi gây chuyện đấy, tên phế vật như cậu muốn như nào.”
Anh Hoa ở một bên chêm lời.
Cố Họa Y kéo Lý Phàm, thấp giọng nói: “Đây là bữa tiệc đính hôn của Tuyết Phi, đừng làm loạn.”
Tào Tuyết Phi khẩn trương tới mức trong hốc mắt trào ra nước mắt: “Giai Minh, khuyên bạn của anh đừng có như vậy.”
Triệu Giai Minh kéo Tào Tuyết Phi sang một bên, thấp giọng nói: “Hai vị này chính là cơm ăn áo mặc là ba mẹ của nhà chúng ta, không đắc tội được.”


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.