CHƯƠNG 282: CÓ GÌ TỪ TỪ NÓI
Bốn tên lưu manh vung đao lên, hung độc tàn ác xông về phía Lý Phàm.
Cây đao trong tay vung lên trong gió, vung xuống cánh tay và phần eo của Lý Phàm, đám người này cũng thường xuyên đánh nhau, biết ra tay không thể đánh vào chỗ chí mạng, nếu giết chết người, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Lý Phàm cười lạnh, hai tay vung ra nhanh như điện, ngón tay nhẹ nhàng búng lên bốn cây đao.
Tinh, tinh, tinh.
Sau một chuỗi âm thanh giòn tan vang lên, bốn cây đao gãy thành hai mảnh. Bốn tên lưu manh vốn đang hung dữ tàn ác, thấy cây đao trong tay chỉ còn lại một nửa, tất cả lập tức hóa đá.
Tuy cây đao mỏng nhẹ, không so được với sự dày nặng của những loại đao khác, nhưng cũng không thể dùng tay dễ dàng búng gãy như vậy được.
Giây phút đó vô số hình tượng những cao thủ võ lâm trong tiểu thuyết xuất hiện trong đầu bốn tên lưu manh, ánh mắt bọn chúng nhìn Lý Phàm cũng đã thay đổi. “Anh, anh rốt cuộc là ai, đừng tưởng rằng biết chút tà môn ngoại đạo thì có thể dọa được chúng tôi.”
Lý Phàm lắc đầu: “Sự kiên nhẫn của tôi có hạn, gọi đại ca của mấy người đến” Bốn tên lưu manh nhìn nhau, rồi hoảng loạn quay người chạy đi, hoàn toàn không có chút dũng khí chống đối lại Lý Phàm. Gặp phải kẻ mạnh bình thường, nghiến răng nghiến lợi cũng phải xông lên, nhưng gặp phải người mạnh nghịch thiên như Lý Phàm, bốn tên lưu manh không lập tức quỳ xuống thì năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/603773/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.