CHƯƠNG 232: MỌI NGƯỜI CÙNG CÔNG KÍCH
Lý Phàm và Cố Họa Y đi theo đám người Vương Tông Hằng vào trong, chẳng mấy chốc đã đến phòng của ông cụ Vương. Ông cụ Vương mặc áo mừng thọ màu đỏ chót, ngồi trên ghế thái sư.
Ông cả Vương Kim Sơn, ông ba Vương Kim Hải của nhà họ Vương ngồi ở hai bên ông cụ Vương, Vương Lam bưng một tách trà, cười tủm tỉm đưa cho ông cụ Vương.
Ông cụ Vương cầm lấy trà uống một ngụm, gật nhẹ đầu: “Tiểu Lam không tệ, lo liệu chuyện trong nhà họ Chu rất chu đáo, ba có nghe ông Chu khen con mấy lần”
“Đều nhờ ba dạy dỗ tốt, nếu không con có thể biết gì được” Vương Lam vui vẻ nói.
“Ừm, sau này cố gắng hơn” Vương Lam lùi lại một bên, cười híp mắt nhìn Vương Cẩn Mai. Trong lòng Vương Cần Mai bồn chồn, nhắm mắt bưng một tách trà lên đi tới trước mặt ông cụ Vương, đưa tách trà cho ông cụ. Ông cụ Vương nhận lấy tách trà sau đó để lên bàn, hoàn toàn không thèm uống.
“Cẩn Mai, con phải cố gắng học chị mình một chút, xem chị mình làm thế nào, Họa Y… Hầy, được rồi, nhắc đến tên vô dụng của nhà con là tôi lại thấy tức giận”
Vì Lý Phàm, địa vị của Vương Cẩn Mai ở trong nhà tụt dốc không phanh, vốn là cô gái nhỏ được người nhà yêu thương, bây giờ lại trở thành người ba không thương anh không yêu, thật sự như một cái túi trút giận.
Sắc mặt Vương Cẩn Mai trở nên tái nhợt, hơi hoảng hốt.
Vương Kim Sơn cười nói: “Ba,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/603723/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.