🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 137: CUÔM TIỀN BỎ CHẠY
Câu nói của Cố Thiệu Huy đã nhắc nhở Vương Cẩn Mai, quả thật tiền bà cho công ty đầu tư vay sắp đến hạn rồi, công ty đầu tư đó đã hứa hẹn sẽ trả bà với lãi suất cao, với tiên lãi một năm hơn 30% Lúc đó sau khi nghe lời hứa hẹn của công ty đầu tư, Vương Cẩn Mai liên đỏ mắt, không những giao gần hết tiên trong nhà, mà còn lấy tiền thể chấp số đỏ cho họ vay.
Theo suy nghĩ ban đầu của Vương Cẩn Mai, bà gửi tiền trong nhà vào đó một năm, đủ để bà mua một căn nhà khác, đợi giá nhà tăng cao rồi, bà sẽ kiếm được rất nhiều tiên.
“Ngày mai tôi sẽ tới đó xem thử, với khoản tiên nhà chúng ta chäc sẽ kiếm được cả bộn, nếu thäng rể vô dụng kia thông minh bảng một nửa tôi là tốt rồi.”

Vương Cẩn Mai không khỏi đắc ý, bà đã bắt đầu ảo tưởng câm tiền lãi đầu tư đó đi tới trung tâm thành phố mua nhà rồi Sáng hôm sau, Vương Cẩn Mai cố ý ăn diện, gọi cho mấy chị em cùng đầu tư, rồi vội vàng đi tới công ty đầu tư.
Khi tới dưới tòa nhà công ty đầu tư, thấy rất nhiều ông bà lão đang tụ tập ở đó, thì Vương Cẩn Mai và mấy chị em kia đêu nhất thời mơ màng.
“Chuyện gì thế này, sao nhiều người tới đây quá vậy, chẳng lẽ bọn họ cũng giống chúng ta, tới tìm công ty đầu tư ư?”
“Cũng có thể, công ty đầu tư này cũng không.
nhỏ, nên chắc chăn sẽ có nhiều người cho vay để kiếm lãi, chúng ta cũng mau vào đó xem thử đi”
Vương Cẩn Mai và mấy chị em kia chen qua đám đông, cuối cùng dốc hết sức lực mới đẩy được cổng công ty đầu tư.
Nhưng cửa chính công ty đầu tư lại khóa, trên cửa có dán một thông báo.
“Trong khoảng thời gian tiền lãi đầu tư sụt giảm, quý công ty sẽ tạm ngừng kinh doanh, tất cả nhà đầu tư vui lòng đợi công ty liên hệ sau.”
Vương Cẩn Mai khẽ đọc nội dung trên giấy thông báo, rồi cả người như sét đánh ngang tai, không cần nghĩ cũng biết, chắc chăn đây là công ty đầu tư cuôm tiền bỏ chạy trong truyên thuyết “Công ty đầu tư này chạy rồi, chắc chản bọn họ.
đã cuöm tiền bỏ chạy, đây là tiên mồ hôi nước mắt cả đời tôi mà!”
“Bọn họ thật thất đức, không ngờ còn lừa cả tiên chúng ta, đó đều là tiền dưỡng già khám bệnh của tôi, tôi còn định dùng tiên lãi đầu tư để mua một nghĩa địa tốt, nhưng lần này mất sạch rồi!”
Mấy chị em của Vương Cẩn Mai đều băt đầu gào khóc, chắc chản sống mà không có tiên là điều đau buồn nhất trong cuộc đời con người.
Vương Cẩn Mai hồn bay phách tán nhìn bọn họ, nôi khổ trong lòng không thể nói ra được, bà là người đầu tư nhiều nhất, hơn nữa còn thế chấp sổ đỏ.
Mắt thấy thời gian trả tiên nhà chỉ còn lại mấy ngày, nếu bà không lấy lại được tiên, thì nhà sẽ bị ngân hàng tịch thu, đến lúc đó cả nhà bà sẽ ra ngoài đường ngủ “Các chị em, mọi người cũng đầu tư đúng không, giờ người trong công ty đầu tư cuôm tiên bỏ chạy rồi, chúng ta hợp sức làm lớn chuyện này mới có người tới xử trí, trong nhà mọi người có bạn bè người thân nào thì cứ tập hợp tới đây, lát nữa chúng ta sẽ chặn đường biểu tình”
Bên cạnh cũng có người bị tổn thất kết nối mọi người, giờ ai cũng nghĩ mọi cách để lấy lại tiên của mình, cuối cùng nảy ra sáng kiến chặn đường biểu tình.
Vương Cẩn Mai nghe vậy thì sáng mät, cảm thấy chuyện này chưa chắc đã hết cách, nên lấy điện thoại ra gọi cho Lý Phàm ngay.
Giờ trong nhà chỉ có Lý Phàm là người nhàn rôi, hơn nữa bà không thể để cho Cố Thiệu Huy và Cố Họa Y biết chuyện đầu tư xảy ra vấn đề, nên giờ bà chỉ có thể gọi anh tới tập hợp nhân số.
Trong điện thoại, Vương Cẩn Mai quát tháo, bảo.
Lý Phàm một mình đi tới công ty đầu tư, đồng thời không được nói cho ai biết Trương Thúy Hoa ăn mặc lộng lây ở bên cạnh liếc nhìn Vương Cẩn Mai, rồi khinh thường nói: “Chị Vương, chị gọi con rế vô dụng của chị tới à, giờ chị không mau chóng móc nổi quan hệ, mà gọi cậu ta tới đây làm gì?”
“Thúy Hoa nói đúng đó, Vương Cẩn Mai, bình thường chị nói gia đình chị lợi hại lãm mà, giờ chị phải góp nhiêu sức hơn mới đúng chứ, chị thấy bạn bè người thân chúng tôi tìm đều có chút quyền thế không, chúng tôi không giúp được chuyện lớn, nhưng chuyện nhỏ thì vẫn có thể góp chút sức”
“Chuyện này mọi người đều phải đồng tâm hiệp lực, nên chị không được giấu diểm, tôi nói này Vương Cẩn Mai, lẽ ra chị nên huy động người nhà họ Cố mới đúng, chị đừng dùng con rể nhu nhược đó của chị để qua mät chúng tôi.”
Mấy chị em của Vương Cẩn Mai hơi bất mãn, bình thường thấy Vương Cẩn Mai luôn khoe khoang trước mặt họ, giờ đến khi mọi người đều góp chút sức lực, thì bà chỉ gọi cho con rể vô dụng của bà tới “Trương Thúy Hoa, Lý Thục Phân, nếu mọi người thật sự muốn chặn đường biểu tình, thì tất nhiên phải để thăng vô dụng đó tới làm một chuyện thấp kém như thế, còn người nhà họ Cố chúng tôi đều là người có thân phận, sao có thể làm chuyện như vậy, lát nữa tôi sẽ tìm người có năng lực tới giúp tôi xử lý chuyện này”
Vương Cẩn Mai thuận miệng bịa ra một lý do, nhưng đầu óc lại nhanh chóng xoay chuyển, suy nghĩ xem thử nên tìm ai tới giải quyết chuyện này, đầu tiên người đó không thể là người nhà, thứ hai phải là người rất có năng lực.
Chỉ trong nháy mät, Vương Cẩn Mai đã nghĩ đến Hoa Nhật Tâm, anh khôn khéo lanh lợi, hơn nữa còn là tổng giám đốc công ty đầu tư nổi tiếng, nói không chừng anh còn quen biết người trong công ty này.
Trương Thúy Hoa bĩu môi, cười khẩy: “Vậy chúng tôi đợi chị mời người có năng lực đó tới, nếu người đó có thể giúp chúng tôi lấy lại tiền, chị em chúng tôi sẽ mời chị một bữa cơm để xin lỗi”
“Các bà đợi đó, chắc chản người tôi tìm tới sẽ giải quyết được” Vương Cẩn Mai quả quyết nói Lý Phàm đã chạy tới trước cống công ty đầu tư, thấy cảnh tượng nơi này, anh liền biết chuyện không ổn, nói không chừng chuyện cuỗm tiền bỏ chạy trong truyền thuyết đã xảy ra ở công ty này.
Lý Phàm chen lấn trong đám người nửa ngày, cuối cùng mới chen tới trước cửa công ty đầu tư.
Trương Thúy Hoa thấy Lý Phàm ăn mặc không chỉnh tê thì trợn mặt khinh thường: “Chị Hoa, con rể vô dụng nhà chị tới rồi, nhìn bộ dạng như người nông dân của cậu ta, uổng công con gái nhà bà xinh đẹp đến thế”
“Ca dao có câu vợ khôn lấy chồng dại, như bông hoa nhài cảm bãi phân trâu, hôm nay gặp mặt con rể vô dụng nhà chị Vương, tôi mới thật sự tin vào câu nói này, không biết chị Vương nghĩ gì, mà lúc trước có thể đồng ý cuộc hôn nhân này vậy?”
“Mà như vậy cũng rất tốt, vì con rể nhà chị Vương nhu nhược, nên chị em chúng ta mới có thế tụ tập cùng chị Vương, nếu chị ấy có một cậu con rể tốt, có lẽ gặp mặt chúng ta trên đường lớn cũng làm bộ như không quen biết”
Bình thường mấy chị em này đều bị Vương Cẩn Mai khinh thường nhiều lần, nên giờ năm được cơ hội, tất nhiên sẽ mượn cớ chế giêu Lý Phàm, để báo thù những chuyện trước đó Trong lòng Vương Cẩn Mai cục kỳ tức giận, càng nhìn Lý Phàm càng thấy tức, không nhịn được quát vào mặt anh.
“Tên vô tích sự nhà cậu, tôi bảo cậu tới sớm một chút, sao cậu lê mê quá vậy, cậu không biết tới sớm một tý à, nếu không lấy được tiền về, thì cậu đợi ngủ ngoài đường đi.”
Lý Phàm sớm đã chuẩn bị tâm lý, nên không để tâm nói: “Công ty đầu tư này bị gì thế, mẹ đã liên lạc với họ chưa?”
“Cậu bị thiểu năng à? Rõ ràng người ta đã bỏ chạy rồi, còn gọi điện liên lạc với ai?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.