CHƯƠNG 103: ÔNG TA LÀ NGƯỜI GIÀU NHẤT Cạch!
Cửa mở ra, người đứng ngoài cửa là Lý Phàm.
Biểu tình trên mặt của Vương Cẩn Mai ngưng đọng lại, mặt mày nghi ngờ: “Cậu không phải là bị bắt rồi sao, sao lại thả ra rồi”
Lý Phàm cười nói: “Mẹ, con không có phạm pháp, bọn họ tự nhiên thả con ra rôi”
Vào lúc này, Cố Họa Y nghe thấy tiếng của Lý Phàm, vội vàng xông tới, ôm chầm lấy Lý Phàm, khóc nức nở.
Lý Phàm an ủi vài câu: “Được rồi được rôi, tôi không có sao, giờ không phải đã ra rồi sao”
Trong phòng khách, một nhà ngôi cùng nhau.
Vương Cẩn Mai và Cố Thiệu Huy ngôi trên sô pha, ánh mắt sắc bén mang theo sự giận dữ, nhìn chằm chằm Lý Phàm, có ý chất vấn rất lớn.
Mà phía Lý Phàm, còn có một ông già ngồi cùng, chính là Tiên Phúc.
Vương Cẩn Mai luôn nhìn chằm chằm Tiên Phúc, vẻ mặt không vui nói: “Lý Phàm, ông lão này là ai, cậu sao tùy tiện dẫn người không quen biết vào nhà tôi?”
Vương Cẩn Mai rất không thích cách ăn mặc của ông già này, lớn tuổi như vậy rồi còn mặc vest, trong tay còn câm một chiếc hộp màu đen bà ta chưa từng thấy, vẻ mặt tươi cười.
Vừa nhìn là biết già mà không đứng đắn.
Lý Phàm ở cùng với người như vậy, chẳng trách bị bắt.
Lý Phàm nhàn nhạt giải thích: “Mẹ, ông ấy là… bạn của con, lần này con có thể ra ngoài, chính là nhờ vào quan hệ của ông ấy”
Còn bạn bè gì, Lý Phàm không nói.
Nếu như nói với bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/603594/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.